Trong một nhà hàng sang trọng, cô lái xe tới đây theo chỉ dẫn của Vương Việt Bân.
Họ ngồi đối diện nhau, nhân lúc đồ ăn chưa lên cô lấy trong túi ra một túi phong bì rồi đẩy về phía anh.
-" Tôi gửi anh tiền hôm trước."
Anh nhìn phong bì rồi lại đưa mắt lên nhìn cô hồi lâu, không rõ anh đang nghĩ gì... một lúc sau mới thấy anh "ừ" lạnh một cái, tâm trạng có vẻ không vui.
Trong suốt bữa ăn cả hai chỉ im lặng, cái cảm giác lạnh lùng này khiến cô rợn tóc gáy, Kiều Nguyệt Nga vừa ăn vừa liếc nhìn anh 3 -4 lần.
Tầm 5 phút sau, cuộc đại chiến với đồ ăn của Vương tổng kết thúc, anh ngả người về sau vươn tay lấy khen giấy chùi mép đúng lúc cô đang đưa miếng bánh lên miệng cũng thuận liếc anh thêm cái nữa, thấy anh ăn xong cô cũng không cố gặm thêm liền bỏ miếng bánh xuống rồi ngồi thẳng dậy.
-" Anh ăn xong rồi sao?".
Không biết ý định tiếp theo của cô là gì nhưng vẻ mặt hiện tại rất hớn hở. Anh vừa định nói thì một li nước bắn thẳng vào mặt của Kiều Nguyệt Nga, không chỉ nước bắn tung tóe mà mảnh thủy tinh rơi xuống cũng làm chân cô trầy một vết.
Ngay sau đó một cô gái lao tới bắt đầu chỉ tay chửi bới.
-" Ả tiện nhân này, giữa ban ngày ban mặt mà dám cướp người của bà đây, đồ vô liêm sỉ."
Kiều Nguyệt Nga đổi sắc, ánh mắt lạnh tanh tới mức muốn hóa đá luôn mấy giọt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-em-1-nam/3623954/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.