🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Vạn Bát Thực quay về nói với Mộc Quy Phàm: “Báo cáo! Đã ném vòng tay vào mặt Mộc Mỹ Hoal”

Ngưng một chút, anh ta bổ sung: “Ném rất chuẩn!” Mộc Quy Phàm: “...Làm rất tốt.” Vạn Bát Thực được khen ngợi không đổi sắc mặt.

Thấy Túc Bảo xuống lầu, anh ta lập tức nói với cô bé: “Cô Túc Bảo, tôi vừa ném vòng tay nát vào mặt Mộc Mỹ Hoa, ném rất chuẩn!”

'Túc Bảo giơ ngón tay cái lên, ba khen bé cũng khen: “Thật giỏi! Chú Vạn Bát thật lợi hại!”

Vạn Bát Thực rất vui vẻ.

Túc Bảo chạy đến trước mặt bà cụ Tô, ôm bà nói: “Bà ngoại, vừa rồi bà thật ngầu!”

Tiểu Ngũ lập tức nịnh nọt: “Bà ngoại, bà! Là! Thần! Của! Tui!”

Bà cụ Tô nhìn nó một cái: “Mày chính là dựa vào miệng để sống, nếu không thì không biết đã bị hầm không biết bao lần rồi!”

Tiểu Ngũ lập tức bay lên vai Túc Bảo.

“Bà ngoại không thể hầm Tiểu Ngũ! Tiểu Ngũ là bảo bối nhỏ Túc Bảo yêu nhất trên đời!"

Bà cụ Tô lắc đầu hỏi: “Túc Bảo đói bụng không?”

Đánh nát vòng ngọc ở khoảng cách xa như vậy chắc chắn tốn rất nhiều sức. nhỉ?

Phải hầm con gà bồi bổ.

Không, hầm hai con, một con hấp, một con rang, xem Túc Bảo thích ăn kiểu gì.

Dù sao người nhà họ Tô nhiều, Túc Bảo không ăn hết thì những người khác.

Túc Bảo nói: “Vâng vâng, con đói rồi!”

Bà cụ Tô nói:"Bà đi nấu cơm!”

Người nhà họ Tô yên lặng lùi về sau một bước, bà cụ nấu cơm rất nhiều, ăn bao nhiêu cũng không hết.

Sau khi về Túc Bảo gầy đi hai cân càng kích thích dục vọng nấu cơm của bà hơn.

Làm nhiều nhưng ăn không hết thì sao? Mọi người cùng nhau ăn, ăn cho hết thì thôi!

Nhất là hai ngày nay Túc Bảo mới quay về, hành động của bà cụ càng phấn khích hơn...

Mộc Quy Phàm hỏi: “Túc Bảo, chuyện của Mộc Mỹ Hoa ban nấy là thế nào?”

'Túc Bảo lặng lẽ nhìn phòng bếp một cái, xác định bà cụ Tô không nghe được mới kể chuyện gặp được Bình Đẳng Vương điện thứ chín ở dưới lòng đất ra.

Mộc Quy Phàm chỉ biết Túc Bảo mất tích là đi đến nơi mà họ đều không đến được.

Nhưng anh không ngờ lại nguy hiểm như vậy!

Mộc Quy Phàm theo bản năng nắm chặt tay, lông mày nhíu chặt.

Cô bé nói: “Bây giờ xem ra tên phản đồ này cũng đến nhân gian rồi...” Từ từ, phản đồ?

Mộc Quy Phàm kinh ngạc há to miệng nhìn về phía Túc Bảo.

Đã dùng cái danh hiệu “phản đồ” này để nói về kẻ tạo phản, có thể thấy địa vị


Nếu có phản đồ vậy thì địa vị của Túc Bảo nhất định phải rất cao!

Mộc Quy Phàm suy đoán một lúc rồi hỏi: “Túc Bảo, con là diêm vương à?”

Túc Bảo giơ ngón cái lên: “Đúng rồi~ Ba thật lợi hại, cái đó mà cũng đoán được!”

Mộc Quy Phàm: “...”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.