Vòng tay trên tay mẹ Viện Viện trở nên u tối hơn chút, không còn trong suốt nữa, lại nhiều thêm một phần u ám khó tả thành lời.
Cô ta vẫn còn tiếp tục dạy bảo Viện Viện, nói: “Thứ nhất, vào lúc người khác. dùng cơm đột nhiên tới thăm hỏi, làm gián đoạn bữa ăn của người khác, không lễ phép. Cả nhà ăn cơm là chuyện thân mật nhất trong gia đình, người ngoài đột nhiên đến phá hỏng sự thân mật đó, dễ làm người ta không thoải mái. Cuối cùng, bất ngờ đến thăm hỏi trong lúc người khác đang ăn cơm, nhìn giống như tới ăn xin vậy...
Viện Viện gật đầu: “Con nhớ rồi.”
Hai người đành phải lái xe quay về, mẹ Viện Viện sợ chồng phát hiện mình lén mua phỉ thủy, còn cẩn thận giấu kỹ đồ rồi dặn dò Viện Viện không được để lộ.
Viện Viện học được ngày càng “nhiều” từ những lời dạy bảo làm người này... Bên phía núi hoang. Mộc Quy Phàm còn đang đào hố.
Anh đang dạo một vòng dưới đáy hố, liên tục cảm nhận xem có âm khí hay không, càng tìm càng sốt ruột.
Vẫn như trước, không tìm được gì.
Nhớ đến bà cụ Tô ở nhà đang chờ tin tức của Túc Bảo, trong một chốc một lát, Mộc Quy Phàm không biết phải trở về ăn nói làm sao với bà ấy.
Mỗi ngày đều mang về tin tức làm bà ấy thất vọng...
Mộc Quy Phàm đi tới bên cạnh xe, chán nản mở cửa xe ngồi vào ghế điều khiển, thật lâu sau vẫn chưa khởi động xe.
Anh bực bội đốt một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-cong-chua-nho-cua-tam-nguoi-cau-tieu-tuc-bao-dang-gom-/3710969/chuong-880.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.