Vừa rồi, Túc Bảo đã giẫm nát âm mạch.
Nói cách khác, trước kia âm mạch có sức mạnh cực kỳ khủng khiếp vì có thể hấp thu âm hồn quỷ vật, nhưng bây giờ nó chỉ là một con sâu chờ bị làm thịt.
“Ăn đi!” Quỷ nhu nhược quyết định rất nhanh, nhảy lên âm mạch. Khi âm mạch hấp thụ ma quỷ, ma quỷ là liều thuốc bổ lớn nhất cho nó. Điều ngược lại cũng đúng!
Nếu quỷ hồn có thể hấp thụ được âm mạch thì đó cũng sẽ là liều thuốc bổ tuyệt vời cho quỷ hồn, sau đó chúng sẽ trở nên mạnh mẽ hơn.
Đám ác quỷ lập tức lao tới, lần lượt bám vào âm mạch và mút một cách mãnh liệt.
Âm mạch: "?2?"
Nó sợ phát khiếp....
Túc Bảo và Kỷ Trường bị áp chế đến độ sắp không thể trụ thêm được nữa. Kỷ Trường cười khổ, hắn biết...
Bình Đẳng Vương có thể ngồi yên vị ở điện thứ chín thì sao có thể tâm thường cho được?
Kỷ Trường hạ giọng nói với Túc Bảo: “Túc Bảo, lát nữa sư phụ sẽ giữ chân hắn ta, con cùng đám ác quỷ lập tức bỏ chạy... chạy càng xa càng tốt, không cần quay về nhà họ Tô nữa..."
"Hãy nhớ kỹ, đừng bộc lộ bản thân cho đến khi con có đủ sức mạnh..."
Túc Bảo lặng lẽ tháo mặt dây chuyền điện Diêm Vương đang treo trên sợi dây. đỏ ra.
"Sư phụ, người nói bộc lộ cái gì thế nhỉ?" Sau khi được tháo ra, điện Diêm Vương đột nhiên trở nên rộng lớn hơn, giống như một căn nhà nhỏ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-cong-chua-nho-cua-tam-nguoi-cau-tieu-tuc-bao-dang-gom-/3710960/chuong-871.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.