Túc Bảo và Tô Tử Du suýt hét lên.
Bóng đen ở cửa nói: "Chuẩn bị đi đâu?"
Đó là giọng nói của Tô Tử Chiến...
Tô Tử Chiến mặc đồ ở nhà màu xám, cau mày nói: "Lần sau nhớ gọi anh trước nhé."
Túc Bảo ngơ ngác nói: "Được nha..."
Tô Tử Du cũng trưng ra bộ mặt ngơ ngác: "Không thành vấn đề nha, anh trai..."
Chẳng ngờ anh trai cậu lại muốn lẻn đi cùng, thật kỳ lại
Tô Tử Chiến điều chỉnh lại chiếc đồng hồ công nghệ cao trên cổ tay, lạnh lùng nói với vẻ kiêu ngạo: "Em quá ngu ngốc, anh sợ em sẽ lại bị một người phụ nữ ngốc nghếch bắt cóc."
Vậy thì cậu biết đi đâu tìm em trai? Ngốc thế thì tốt nhất đừng tự ý ra ngoài, tránh trường hợp cuối cùng cậu vẫn phải đi tìm...
Tô Tử Du: "..."
Không thể không nói, những đứa trẻ bảy, tám, chín tuổi là những đứa trẻ to gan lớn mật nhất.
Trẻ em ở độ tuổi này không nhận thức được nguy hiểm và vô cùng dũng cảm, dám một mình vượt núi, băng sông, đến các quán cà phê Internet ở các quận cách xa hàng chục km để lướt web, dám cùng bạn bè đạp xe vòng quanh thế giới, hại cho người lớn phải tìm kiếm khắp nơi, ngày nay tin tức tìm trẻ lạc vẫn luôn tràn ngập trên báo đài.
'Túc Bảo cùng hai anh trai bước ra khỏi sân, đi tìm con chó hoang và Thủ Vọng rồi dắt chúng bỏ chạy.
Tô Tử Du lo lắng hỏi: "Em ơi, sao phải mang theo chó?"
Túc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-cong-chua-nho-cua-tam-nguoi-cau-tieu-tuc-bao-dang-gom-/3710850/chuong-761.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.