Chương trước
Chương sau
Túc Bảo nhìn nửa viên kẹo trước mặt, bé không biết nên làm thế nào. Cô bé thích kẹo, kẹo rất ngọt. Nhưng bé không thích kẹo đã “vào miệng rồi”.

Nhưng mà, nhưng mà... chị đã rửa sạch, nếu không nhận thì có phải chị Hân Hân sẽ rất buồn không?

Mộc Quy Phàm nhíu mày nhìn đứa nhỏ, nhìn xem cô bé sẽ làm gì. Chỉ thấy Túc Bảo đưa tay nhận kẹo...

Bé suy nghĩ một chút, sau đó nhân lúc Hân Hân không chú ý mà nhét lại vào miệng cô nhóc.

“Chị Hân Hân, chị ăn đi chị ăn đi!” Cô bé nói: “Đây là kẹo em cho chị nha, ba nói đồ đã đưa cho người khác rồi không thể lấy về được, như vậy là không lịch sự:

Mộc Quy Phàm chỉ cảm thấy buồn cười. Lần nào cũng lấy anh ra làm bia đỡ đạn nha...

Trong mắt bé cưng nhà mình, anh lợi hại đến mức nào?

Ánh mắt sâu như bầu trời sao của Mộc chiến thần đột nhiên lấp lánh ánh sáng.

Hân Hân vẫn còn muốn đưa kẹo cho Túc Bảo, Mộc Quy Phàm đúng lúc bế Túc Bảo lên tầng, vừa bế bé lên vừa nói: “Chuyện quỷ giả dối ba đã giúp con thu thập chứng cứ rồi.”

Đúng lúc này Tô Tử Chiến đi đến, cậu đứng trên tầng lạnh lùng nói: “Tô Hạnh Hân! Em làm xong bài chưa?”

Hân Hân nuốt nước bọt cái ực, nhanh chóng cắn nát viên kẹo, vẻ mặt cầu xin bước lên tầng.

Trong phòng Túc Bảo. Túc Bảo tiếp tục lấy điện thoại của bà ngoại ra lướt video.

Buổi sáng bà cụ Tô còn nói để bé chơi một lúc rồi sẽ tịch thu lại, không ngờ điện thoại đã ở trong tay Túc Bảo nửa ngày.

“Những video này đều là cứu hộ chó mèo sao?” Tô Tử Du thính tai, cậu nghe thấy quỷ giả dối lập tức lại hỏi:

“Có liên quan đến quỷ sao?” Túc Bảo nói hết những chuyện trong hai ngày hôm nay cho cậu ngh.

Tô Tử Du xem những video này thêm mấy lần nữa, cậu luôn cảm thấy cái nào cũng bất thường.

“Anh thấy những người này đều không phải người tốt!”

Cậu nói.

Mộc Quy Phàm nói: “Mặc dù có người xấu nhưng cũng không thể vơ đũa cả nắm để nhận xét tất cả được.”

Lúc này Túc Bảo đã lướt đến một video mới.

“Hả? Là cái dì Bạch cho vay đi kìa.”

Tô Tử Du: “Bạch cho vay gì cơ...”

Mộc Quy Phàm buồn cười chỉnh sửa: “Là Bạch San San.”

Video này là video Bạch San San “cứu” chó săn ngày hôm qua. Trong video, Bạch San San vô cùng lo lắng, không ngừng xin giúp đỡ.

Nó thật đáng thương! Ngài có thể giúp tôi một chút không... Giúp tôi đưa nó đến bệnh viện với!

Ai có thể giúp tôi một chút không, nó nặng quá tôi ôm không nổi... Cô gái trẻ tuổi xinh đẹp, chú chó toàn thân bẩn thỉu đang sùi bọt mép. Người xung quanh ghét bỏ và cô gái trẻ tuổi xinh đẹp cầu xin.

Hai hình ảnh hoàn toàn trái ngược càng làm nổi bật lên sự lương thiện của cô gái kia.


Cô bé và chị Tiểu Bát đã nói từ trước, ban nấy ba có nói chuyện, nhưng bé và chị Tiểu Bát lại không thấy ai.

Mộc Quy Phàm nhíu mày: “Cô ta chỉnh sửa.”

Đúng là video đã được chỉnh sửa qua, Mộc Quy Phàm chỉ xuất hiện với câu nói “cẩn thận” kia, phía sau không còn gì.

Hình ảnh tiếp theo không được cố định, một bóng người mơ hồ bế một chú chó đến bệnh viện, bác sĩ nói không cứu được nữa.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.