Vào thứ bảy, Mộc Quy Phàm nghe nói Trần Thương Vũ đã chấp nhận nói nên anh dẫn Túc Bảo về Mộc gia sơn trang.
Túc Bảo tuy là cô cả của Mộc gia sơn trang nhưng lại hiếm khi trở về... Mọi người rất nhớ Túc Bảo, một đám người lớn vây quanh sau lưng Túc Bảo, một người nói muốn dạy bé đánh đấm, một người nói muốn dạy bé bắn súng...
Náo nhiệt quá.
Lúc này Vạn Bát Thực vội vàng chạy tới, quỳ một chân xuống kêu lên, hai mắt đỏ bừng: "Gia chủ...!"
Mộc Quy Phàm rất ngạc nhiên khi Vạn Bát Thực thực thi sai mệnh lệnh của anh, nếu không có lệnh của anh, anh ta sẽ không đột nhiên rời khỏi Trần Thương Vũ và tự mình đến đây.
Trần Thương Vũ chắc chắn đã bỏ chạy.
Mộc Quy Phàm bế Túc Bảo đang ăn thạch dâu vào lòng rồi bước nhanh ra ngoài.
Túc Bảo: "??"
Mộc Quy Phàm hỏi: “Ông ta chạy trốn như thế nào?”
Hai mắt Vạn Bát Thực đỏ đến mức như sắp chảy máu, anh ta mím môi nói: “Thuộc hạ đã theo dõi ông ta ba ngày ba đêm, hôm nay ông ta nói sẽ nói, thuốc hạ cũng nghe rằng gia chủ và cô chủ đã đến...”
“Đại tiểu thư hồng hào, thanh tú, đương nhiên không thể đi đưa xuống nơi †ầng hầm ẩm thấp đó được, cho nên thuộc hạ đã áp giải Trần Thương Vũ đến phòng giam.”
Suốt ba ngày không ngủ thì dù có ý chí mạnh mẽ đến đâu thì cũng sẽ có lúc xảy ra sơ sót.
Chỉ một chút sơ suất, Trần Thương Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-cong-chua-nho-cua-tam-nguoi-cau-tieu-tuc-bao-dang-gom-/3710744/chuong-655.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.