Hân đầu to vui vẻ đi từ trên lầu xuống.
Lúc đi xuống, cô nhóc vội vàng nói: "Chọn quần áo, chọn quần áo đi! Túc Bảo, em đã chọn xong chưa?”
"Ơ, em gái đâu?" "Ơ, bà dì đưa quần áo đến đâu rồi?" "Ơ, cậu ba và những người khác đâu rồi?"
Trong đầu Hân đầu to đầy dấu chấm hỏi: "Bà ngoại, bọn họ đi đâu hết rồi rồi?"
Cô nhóc ăn no nên lên lầu đi vệ sinh, sao giờ xuống đã không còn ai nữa rồi?
Tâng trên, phòng của Túc Bảo.
Tô Dĩnh Nhạc đứng trước mặt Túc Bảo, Túc Bảo và Mộc Quy Phàm đều nhìn chằm chằm vào Tô Dĩnh Nhạc như thể họ đang đối mặt với một kẻ thù đáng gờm.
Tô Dĩnh Nhạc: "Vậy... Tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì?"
Ánh mắt Mộc Quy Phàm sắc bén, hỏi: "Tiểu Bảo. ngoan, tiếp theo con muốn làm gì?"
Túc Bảo dùng ánh mắt nghiêm túc nhìn chằm chằm cậu ba của mình: "Con không biết."
Tô Tử Du: "Vậy em nhìn chằm chằm vào cậu ba làm gì vậy..."
Túc Bảo: "Em không biết, ba nhìn chằm chằm nên em cũng nhìn chằm chằm."
Dừng một chút, bé lại nói thêm: "Trên người cậu ba có con rắn!"
Lúc nãy ba không cho bé đụng vào lá bùa trên người cậu ba, nói làm vậy sẽ dọa con rắn chạy mất.
Vậy nên bé thực sự không biết!
Bé không giỏi bắt rắn.
Tô Tử Du: "II"
Mộc Quy Phàm sững sờ trong giây lát.
Tô Dĩnh Nhạc cảm thấy một cơn ớn lạnh chạy dọc. sống lưng, dây thần kinh đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-cong-chua-nho-cua-tam-nguoi-cau-tieu-tuc-bao-dang-gom-/3710720/chuong-631.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.