Sau khi thẩm vấn kỹ càng một hồi thì cũng chỉ có thể xác định được là gã đưa giấy da người cho Tô Dĩnh Nhạc và con quỷ áo cưới tân nương trong nhà ma là do gã thả ra thôi, vẫn chưa biết mục đích của gã là gì.
Còn về chuyện vì sao áo cưới tân nương lại đi theo anh ấy thì tối nay có thể hỏi thẳng áo cưới tân nương luôn.
Mộc Quy Phàm hỏi: "Sư phụ con vẫn chưa về sao?"
Túc Bảo lắc đầu: "Lúc sư phụ rời đi đã nói phải đi tương đi tương đối lâu, nhưng nếu có chuyện khẩn cấp tìm thì có thể gọi điện thoại cho sư phụ."
Mộc Quy Phàm: "Gọi điện thoại?"
Túc Bảo ghé sát bên tai Mộc Quy Phàm, nói: "Thiêu hủy lá bùa sư phụ cho thì người sẽ biết á!"
Mộc đạo sĩ tỏ vẻ cái "gọi điện thoại" này đúng là rất tiên tiến, muốn học!
Chờ Hân Hân ăn cơm no thì cũng sắp tới mười giờ rồi, bảo vệ đến thông báo nói quản lý sản phẩm của DR tới, bà cụ Tô gật đầu cho người dẫn vào.
Tô Nhất Trân nhìn đồng hồ, vừa lúc phải ra ngoài.
"Túc Bảo, cậu cả đi trước đây. Hai ngày nữa khai giảng nhớ phải ngoan đấy, nghe lời bà ngoại." Anh dặn dò.
Lần này đi mất tận nửa tháng.
Suốt cả nửa tháng không được nhìn thấy bảo bối nhỏ ngoan ngoãn của nhà bọn họ, lần đầu tiên trong lòng Tô Nhất Trần nảy sinh cảm giác không nỡ.
Tô Tử Du không ngẩng đầu lên nói: "Ba mau đi đi! Con với anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-cong-chua-nho-cua-tam-nguoi-cau-tieu-tuc-bao-dang-gom-/3710715/chuong-626.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.