Mọi người vừa ngẩng đầu đã thấy áo cưới bay ngay trên đỉnh đầu bọn họ.
“Á á hu hu... Ðm, Cmn!" Đó là tiếng của Tô Tử Du. “Á a a quỷ quỷ có quỷ!” Còn đây là Hân Hân.
“Túc Bảo!" Này là Tô Tử Chiến.
Về phần Tô Việt Phi...
Anh nắm một tay kéo Túc Bảo chạy ra ngoài, phía sau còn kéo theo Tô Tử Du, Hân Hâi o” một tiếng chạy ra ngoài, lúc này rõ ràng tốc độ là số một.
Tô Tử Chiến chỉ kịp bắt lấy chân Túc Bảo, một chiếc giày của Túc Bảo bị cậu nắm rớt ra.
Mấy người cứ như vậy chạy như bay ra ngoài, vừa chạy vừa la hét thất thanh “a a a a a...”
Túc Bảo "?2?”
Bé vội vàng lấy ra một tấm bùa màu vàng, vung bàn †ay bé nhỏ ném ra ngoài: "Chư tà lui tán!”
Một tiếng thét sắc nhọn vang lên, áo cưới đỏ thãm lại biến mất không dấu vết.
Hân Hân khóc: "Làm sao bây giờ, sợ quá! Bộ y phục đỏ vừa rồi có phải là tân nương mà anh nói không?”
Túc Bảo lắc đầu, chị Hân Hân à, cung phản xạ của chị lúc thì hoạt động lúc lại không như thế sao, đó không. phải tân nương thì còn có thể là ai đây chứ.
Tô Việt Phi quả quyết nói: "Đừng chơi nữa, bây giờ anh sẽ gọi điện thoại cho cậu cả, bảo anh ấy phái người đến đón chúng ta ra ngoài.”
Tút tút tút - số điện thoại bạn gọi ngoài vùng phủ sóng.
Tô Việt Phi:
Anh không tin tà nhưng mà lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-cong-chua-nho-cua-tam-nguoi-cau-tieu-tuc-bao-dang-gom-/3710689/chuong-600.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.