Cậu ba sợ tới mức nhảy lên cao ba thước, liên tục lui về phía sau, ngã ngồi mông xuống đất!
Cái áo cưới kia tiến lên một bước, giơ hai tay áo
Cậu ba: "Sụp sụp sụp sụp..."
Việc tay áo giơ lên vừa nấy còn có thể miễn cưỡng giải thích được nhưng bây giờ nó còn có thể tiến lên một bước nữa!
Điều này chứng minh bên trong bộ quần áo không hề có giá áo đỡ, không có dây móc, không có gì chống đỡ, thậm chí Tô Việt Phi còn chú ý tới hình như bộ áo cưới này đang bay trên mặt đất.
“Tướng công..."
Giọng nói xa xôi, nhẹ nhàng, như có như không kia lại vang lên.
Lúc này giọng nói kia như vang lên bên tai, vừa u oán vừa thâm tình...
Ngay sau đó bộ váy cưới đỏ thẫm kia lao mạnh về phía anh.
Tô Việt Phi: “
Thứ kia bay vọt lên, anh không biết mình đã nghĩ thế nào, lập tức cắm đầu chạy ra sau lưng Túc Bảo.
Tô Tử Chiến: “...”
Tô Tử Du: “..."
Hân Hân: “..
Túc Bảo “a” một tiếng: "Cậu ba, không phải nói là không sợ sao?”
Tô Việt Phi: “...”
Hân Hân: "Cậu ba, lúc nãy muốn nói gì vậy? Sụp sụp sụp cái gì?”
Tô Việt Phi cảm giác có cái gì đó sụp đổ.
Anh ho khan một tiếng, thấp giọng nói: "Cái áo cưới kia hình như không phải là bộ đạo...”
Còn chưa nói xong từ bộ đạo cụ, anh lại phát hiện ra bộ áo cưới đỏ thãm cách đó không xa đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-cong-chua-nho-cua-tam-nguoi-cau-tieu-tuc-bao-dang-gom-/3710688/chuong-599.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.