Mẹ của Tuấn Tuấn đang quỳ gối trước cửa phòng ICU, bà ấy khóc đến nỗi nhòa cả mắt.
“Tuấn Tuấn, Tuấn Tuấn của mẹ...”
Đi sau bà ấy là người thân và bạn bè mới đuổi theo tới bệnh viện, trong đó có Chu Cử.
“Sao vậy?” Chu Cử vừa tỉnh lại sau cơn say nên chưa hiểu rõ tình huống, hỏi: “Hôm qua tiểu Tuấn Tuấn đang yên đang lành, ban đêm không canh chừng cẩn thận để thẳng bé rơi khỏi giường hả?”
Vợ của Chu Cử tát bốp vào miệng anh ta: “Anh bớt nói vài câu đi.”
Chu Cử hơi bực vì bị xơi một cái tát tai, nhưng thấy người thân đều nhìn mình với vẻ mặt không mấy thiện cảm, ông ta bèn câm miệng.
Dù sao cũng chẳng liên quan đến ông ta, thế là ông †a ngồi một bên nghịch điện thoại, cứ coi như đến đây thăm bệnh nhân vậy.
Lúc này, cửa ICU mở ra, bác sĩ lấy phiếu khám.
“Đồng nghiệp của tôi đã hỏi thăm tình trạng của cậu bé trên đường tới đây. Trong đó có một mấu chốt quan trọng, có phải hôm qua cậu bé đã uống chút rượu không?”
Mẹ của Tuấn Tuấn ngẩn người.
Bà ấy nhanh chóng nói: “Chỉ nhấp một ngụm nhỏ thôi...
Bác sĩ nghiêm túc nói: “Loại trừ vết thương bên ngoài và ngộ độc thực phẩm, khả năng lớn nhất bây giờ là ngộ độc rượu hoặc dị ứng với rượu! Chị không biết rằng trẻ em không được uống rượu sao?”
Mẹ của Tuấn Tuấn nhớ lại chuyện ngày hôm qua, lẩm bẩm nói: “Hôm qua sau khi uống một ngụm rượu, tiểu Tuấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-cong-chua-nho-cua-tam-nguoi-cau-tieu-tuc-bao-dang-gom-/3710657/chuong-568.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.