Tô Tử Chiến chế nhạo: “Tâm thường và hời hợt.”
Tô Tử Du trợn mắt: “Thế anh nói xem nên đặt tên nó là gì”
Tô Tử Chiến bưng ly nước lên, nhẹ nhàng nói: “Huyền Linh” [2]
[2]: Huyền Linh tức là cái chuông.
Huyền Linh chính là chiếc chuông trên cổ mèo con, hơn nữa tên này còn rất nho nhã, điệu đà.
Đồng thời, Huyền Linh cũng là tên một loại hoa, ngụ ý chỉ tài hoa hơn người.
Cái tên này mang vẻ đẹp nên thơ, gọi tên cũng cảm nhận được sự cổ xưa và độc đáo.
Tô Tử Chiến rất hài lòng với cái tên này, dù sao cậu cũng đọc qua mười cuốn sách mới quyết định được...
Đáng tiếc, Hân Hân, Túc Bảo và Tô Tử Du không hiểu ý nghĩa của hai chữ Huyền Linh.
Hân Hân: “Anh, anh đặt tên hời hợt quá nha, đeo một cái chuông bèn đặt tên là Cái Chuông ư?”
Tô Tử Chiến lạnh lùng đáp: “Là Huyền Linh, không phải Cái Chuông.”
Hân Hân: “Đều thế mà.”
Tô Tử Chiến tức muốn chết.
Tô Tử Du nói: “Chẳng bá đạo chút nào, cái tên dịu dàng quá! Anh thấy tên đó có phù hợp với tính cách của nó không?”
Tô Tử Chiến không muốn nhìn đứa em trai hời hợt và †ầm thường của mình.
Tô Bảo: “Em thấy rất được mà”
Cái chuông này tám vạn tám ngàn tám đó nhai!
Đắt đỏ thế thì phải đặt tên cho mèo là Cái Chuông rồi!
Túc Bảo càng nghĩ càng thấy cái tên hợp với mèo. con, thế là bé dứt khoát kết luận: “Cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-cong-chua-nho-cua-tam-nguoi-cau-tieu-tuc-bao-dang-gom-/3710655/chuong-566.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.