Ít nhiều gì nó cũng là mèo của chủ nhân nhỏ nhà đại đội trưởng, chuột và chim gây hại trong nhà đương nhiên là do nó thầu rồi!
Thế là nó không nghĩ ngợi gì mà nhào đến.
Không ngờ con chim này lại có thể trốn khỏi móng vuốt của nó!
Con mèo không phải người, làm sao nó có thể biết Tiểu Ngũ này là Tiểu Ngũ mà Túc Bảo nói đến.
Nó không ngừng đuổi theo, cho đến khi Túc Bảo chạy đến, Tiểu Ngũ lập tức lao lên vai Túc Bảo.
Con vẹt xanh biếc phát sáng nói rất nhiều, hai mắt rưng rưng (nếu như mắt có thể có nước),cạc cạc mách: "Nó vồ tui! Tui đang ăn cỏ nó đã lao đến vồ tui!"
'Túc Bảo tức giận chống nạnh dạy dỗ con mèo: "Không phải đã nói không thể bắt nạt Tiểu Ngũ sao?
Mày không nghe lời, mày..."
'Túc Bảo nghĩ một chút rồi lập tức bổ sung một câu: "Không nghe lời sẽ quét sạch mày!”
Mèo hoa: "...Meo..."
Tô Ý Thâm cũng chạy đến, cùng chạy đến theo anh là bà cụ Tô, ông cụ Tô, Tô Tử Du, Hân Hân. Còn có cả Mộc Quy Phàm vừa quay về gấp.
Kết quả mọi người nghe thấy lời này.
Hân Hân: "Quét sạch là gì?"
Mọi người: "...
Sắc mặt bà cụ Tô đen đi: "Ai dạy con bé cái này?”
Tô Ý Thâm: "...
Trán nhỏ của anh không ngừng đổ mồ hôi lạnh.
Bình thường anh nhìn anh cả và Mộc Quy Phàm bị dạy dỗ rất thoải mái, không ngờ cũng có một ngày đến lượt mình.
Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-cong-chua-nho-cua-tam-nguoi-cau-tieu-tuc-bao-dang-gom-/3710651/chuong-562.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.