Chú Niếp: "..."
Có cả chuyện tốt như thế này sao?
Chú ấy muốn nói gì đó nhưng lại nhớ đến lời dặn dò của Tô Nhất Trần, cuối cùng chỉ có thể gật đầu nói: "Được, chú ở chỗ này chờ mấy đứa, nếu có chuyện gì thì nhớ gọi điện thoại cho chú."
Tô Tử Chiến gật đầu, mang theo mấy đứa em đi vào trong phố cổ.
Hai mắt Hân Hân lấp lánh, vô cùng hưng phấn mà ngó đông ngó tây, chỉ một lát trong tay cô nhóc đã có hai cái hotdog, hai phần đậu phụ thối, một hộp sữa chua hoa quả, bốn cái kem...
Hotdog còn ngon, Túc Bảo còn ăn.
Thấy đậu phụ thối, Túc Bảo rất ngạc nhiên.
Ánh mắt bé hơi bất an, nhỏ giọng nói với Tô Tử Du: "Anh, vì sao chị lại ăn cứt vậy?”
Tô Tử Du đang ăn kem li, nghe xong thiếu chút nữa phun kem ra ngoài.
Cậu há to miệng, không biết nên nói thế nào.
Nói thật ngay cả cậu cũng nghĩ vậ
Hân Hân đưa miếng đậu phụ thối qua: "Túc Bảo, mau ăn thử một miếng đi!"
Túc Bảo vội vàng che miệng: "Không muốn không muốn! Thối lắm!"
Hân Hân: "Ngửi thối nhưng ăn ngon! Giống sầu riêng vậy." Túc Bảo vẫn lắc đầu như cũ, bé không dám nói gì, đồng thời dùng ánh mắt vừa đồng tình vừa nhẫn nhịn nhìn Hân Hân.
Rốt cuộc chị Hân Hân đã phải trải qua chuyện gì vậy, sao lại ăn những cái thứ này...
Hân Hân nói nhỏ: "Được, mấy người không ăn thì chị ăn!"
Cô nhóc ăn rất nhanh, hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-cong-chua-nho-cua-tam-nguoi-cau-tieu-tuc-bao-dang-gom-/3710612/chuong-523.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.