Túc Bảo nghiêng đầu: "Ba, có phải ba bị dọa rồi không?"
Mộc Quy Phàm lập tức cười nhạo: "Buồn cười."
Anh chinh chiến nhiều năm như vậy, người chết nhìn qua không xuể, sao có thể bị dọa được?
Mộc Quy Phàm chơi với Túc Bảo một lúc, nhìn bé ngủ rồi mới quay về phòng mình.
Nửa đêm. Mộc Quy Phàm cảm thấy đầu giường lạnh buốt, anh đột nhiên mở mắt, kết quả thấy người bị đâm chết đang nằm
ngang lơ lửng trước mặt mình, hai mắt mở to nhìn anh.
Người nào đó tê cả da đầu, anh đột nhiên xoay người đứng dậy...
Lúc này mới phát hiện hóa ra là một giấc mơ. Mộc Quy Phàm: '...
Trong đầu anh vang lên giọng nói của Túc Bảo, ba, có phải ba bị dọa rồi không?
Mộc Quy Phàm thấy tỉnh cả ngủ, anh mở đèn bàn lên lấy ra một quyển sách.
"Mười lời khuyên khi gặp quỷ".
Đây là sách anh tiện tay mua trong một sạp hàng, lúc ấy còn có những quyển như "Làm thế nào để phú bà yêu bạn", "Làm thế nào để tiêu năm tệ trong một tuần", "Cách để được lì
xì ở tuổi 21", "Lý luận cơ sở của tu tiên tẩy tủy"...
Sách nơi đó bán vô cùng thoát tục, theo lời chủ quán thì tất cả đều do anh ta viết.
Mộc Quy Phàm khịt mũi coi thường... Sau đó anh mua quyển mười lời khuyên khi gặp quỷ này.
"Cầm ô đen trong hành lang, không được quay đầu lại, đi thẳng về phía trước...
Mộc Quy Phàm: '... "
Dang rộng hai chân, cúi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-cong-chua-nho-cua-tam-nguoi-cau-tieu-tuc-bao-dang-gom-/3710604/chuong-515.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.