'Túc Bảo: “Ngoại em thích nói chuyện với em lắm luôn, chị Tiểu Tuyết không thích ạ?”
Cố Thịnh Tuyết: “...” Túc Bảo: “À đúng rồi, trên đường tới đây em và ba gặp một chị, trên người chị ấy đây âm khí, sau này chị
Tiểu Tuyết muốn cùng em đi bắt quỷ không?”
Cố Thịnh Tuyết: “Không muốn! Không muốn! Thế đã được chưa hả? Em có thể về được rồi đấy!”
Mặt Cố Thịnh Tuyết viết rõ mấy chữ: Chị thấy em rất phiền, em mau cút đi.
Túc Bảo giơ tay nhìn cổ tay không hề đeo đồng hồ, làm bộ nói: "Ôi, mười hai giờ rồi, em về trước nha!”
Mộc Quy Phàm giơ tay nhìn đồng hồ, còn chưa đến mười giờ.
Con gái anh lợi hại thật, bản lĩnh nói dối không chớp mắt ngày càng giống anh, có tiền đồ!!
'Túc Bảo nhảy xuống khỏi giường, vừa toan vỗ lưng Cố Thịnh Tuyết đã thấy lưng cô bé bị thương, Túc Bảo chỉ đành vỗ vào đầu Cố Thịnh Tuyết.
“Ngoan nha, chịu khó dưỡng thương, cố lên!!”
'Túc Bảo làm động tác cố lên.
Cố Thịnh Tuyết:
Cô bé cảm giác động tác võ đầu của Túc Bảo ban nãy như võ đầu chó.
Cố Thịnh Tuyết dứt khoát quay mặt đi, không nhìn Túc Bảo nữa.
'Túc Bảo nắm tay Mộc Quy Phàm, không yên tâm xác nhận lại: “Chị không đi bắt quỷ cùng em thì em đi một mình nha! Sau này chị đừng khóc đó!”
Cố Thịnh Tuyết giận quá hóa cười.
Lớn chừng này rồi, cô bé đã khóc bao giờ đâu?
“Cút!" Cố Thịnh Tuyết nói.
Túc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-cong-chua-nho-cua-tam-nguoi-cau-tieu-tuc-bao-dang-gom-/3710583/chuong-494.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.