“Túc Bảo?”
Tô Tử Chiến quay phắt đầu lại mới phát hiện ra Túc Bảo đã biến mất từ lúc nào!
Cậu lập tức quay người, cuối cùng cũng trông thấy Túc Bảo đang ngồi xổm cách đó không xa trước mặt một nhân viên trộn "bùn.
Cô bé tò mò hỏi: “Chú, đây là bùn à?”
Người nhân viên không trả lời.
Ngược lại, người nhân viên mở cửa cho Túc Bảo và Tô Tử Chiến vào phòng sản xuất ban nãy bỗng vô cớ bật cười, nói:
“Không phải, đây là.... nhựa cậy!”
Anh ta nói ngắt quãng và kỳ lạ, vừa nói vừa kéo theo một chiếc bao tải.
Anh ta mở bao, múc ra một thìa bột màu trắng, cân trên chiếc cân bên cạnh rồi cẩn thận mở chiếc hộp gỗ trên bàn, lấy một thìa bột nhỏ, sau đó trộn hai thứ bột vào nhau theo tỷ lệ làm bùn.
Khi ước lượng những thứ khác, anh ta khá tùy ý, nhưng lại cực kỳ thận trọng khi mở chiếc hộp gỗ này.
Túc Bảo nhìn chằm chằm vào bao tải và hộp gỗ.
Cô bé bỗng nhiên hỏi: “Chú ơi, trong này không phải nhựa cây đâu nhỉ? Là.... tro cốt của con người à?”
Động tác trên tay người đàn ông bỗng khựng lại, người nhân viên đang trộn bùn vẫn không ngẩng đầu lấy một lần. Cô gái đang làm búp bê đẳng kia bỗng trượt tay, con dao thủ công sắc bén quẹt vào tay cô ta, một giọt máu đỏ tươi lập tức xuất hiện.
Cô đặt ngón tay lên miệng búp bê, giọt máu nhanh chóng bị búp bê hấp thụ, sau đó môi nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-cong-chua-nho-cua-tam-nguoi-cau-tieu-tuc-bao-dang-gom-/3710557/chuong-468.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.