Vừa nãy chưa kịp trả lời Hân Hân thì cô bé đã chạy mất tiêu làm cậu nghẹn từ lúc ấy đến giờ, khó chịu vô cùng.
“Ngày xửa ngày xưa, vương quốc phương Tây đã xâm lấn vương quốc Bỉ, họ đã bố trí một lượng bom rất lớn trong hoàng cung, có ý định hủy diệt toàn bộ thành thị. Nhưng khi đó mọi người đều đang ngủ, không biết kiếp nạn đang tới gần. Sáng sớm có một bé trai dậy đi tiểu..."
"Cậu bé đó phát hiện có thể dập kíp nổ bom bằng nước tiểu. Mọi người để tưởng nhớ bé trai nên đã xây dựng một bức tượng vinh danh bé trai đó...đó chính là bé trai Brussels."
Túc Bảo mồm chữ A miệng chữ O. Lợi hại quát!
“Cứu mọi người bằng cách đi tiểu, này không nên gọi là phong cách Tây, đây gọi là kỳ diệu!” Túc Bảo khen ngợi nói.
Nói xong lại còn nghiêm túc bổ sung thêm: “Lão tổ tiên quả nhiên rất có ánh mắt đấy!”
Mọi người không nhịn được bật cười.
Lão tổ tiên cũng cười đến mức mặt mày không thấy đâu.
Cuối cùng Tô Nhất Trần và giám đốc Triệu cũng đã bàn xong việc, thời gian không còn sớm, Túc Bảo cũng phải đến nhà họ Mộc.
Tô Nhất Trần kêu Tô Ý Thâm đưa bé qua, những người còn lại thì chưa muốn rời đi, ở lại cùng xây dựng "nhà vườn" mới với tổ tiên.
Phần mộ gia tộc của nhà họ Mộc có một điểm đặc biệt, chúng không ở nghĩa trang bình thường mà là ở nghĩa trang khác.
Nơi đó không phải nơi mà ai cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-cong-chua-nho-cua-tam-nguoi-cau-tieu-tuc-bao-dang-gom-/3710524/chuong-435.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.