Chương trước
Chương sau
Tô Lạc xoay chiếc điện thoại trong lòng bàn tay rồi nhét lại vào túi.

Lúc này anh nhìn thấy một người bán hoa bên đường, trong đó có một bó hoa hình gấu màu hồng rất dễ thương.

“Dừng xe lại.” Anh nói.

Trợ lý vội vàng dừng xe lại, hỏi: "Thầy Tô, có chuyện gì vậy?"

Tô Lạc mở cửa đi xuống: "Tôi đi mua một bó hoa, đợi chút."

Lúc này đã mười một giờ đêm, cả phố không một bóng người, trước mặt chỉ có hai ba quầy bán hoa quả, phim nhuộm màu và người bán hoa.

“Lấy bó này cho tôi.” Tô Lạc lấy điện thoại di động ra, nói: “Bao nhiêu tiền?”

Chủ quầy hàng ngẩng đầu, mệt mỏi nói: “Chúng tôi đóng cửa hàng rồi, tôi bán cho anh một trăm năm mươi tệ, bình thường tôi đều bán hơn hai trăm.”

Tô Lạc gật đầu, quét mã QR trả hai trăm tệ, cầm bó hoa gấu rời đi.

Anh đưa tay chạm vào một con gấu nhỏ, thật dễ thương, chắc Túc Bảo sẽ thích.

'Tô Lạc không chú ý tới, sau lưng anh có một loạt  dấu chân.

Những dấu chân đi theo anh, đột nhiên tiến lại gần vài bước, rồi lại lùi lại vài bước mà không rõ lý do.

Nơi góc tối của con phố, có một bé gái khoảng sáu tuổi đang đứng.

Cô bé cầm la bàn, đang định lao tới thì nhìn thấy một lưồng sáng xanh từ trên người Tô Lạc phóng ra, đánh bay nữ quỷ bám đuôi anh.

Cô bé chau mày, nhìn Tô Lạc.

“Lại là con bé đó...” Cô bé trong góc tối hừ một tiếng rồi quay người rời đi.

Khi về tới nhà, cô bé phát hiện ra đèn trong nhà đã bật sáng.

Cô bé lạnh lùng mở cửa bước vào, quả nhiên nhìn thấy một cô gái đắp mặt nạ đang nằm trên ghế sofa xem phim hoạt hình.

Thấy cô bé trở về, cô gái ngồi bật dậy: "Cố Tiểu Bát em lại đi đâu thế? Đã khuya như vậy rồi, mới tí tuổi đầu mà đã biết ra ngoài chơi lúc nửa đêm à?”

Cô bé chỉ lạnh lùng ậm ừ một tiếng rồi cúi xuống thay giày.

Cố Thất Thất đi tới, gõ nhẹ lên đầu cô bé: "Chị đang nói chuyện với em đấy!" 

Cô bé thờ ơ đáp: “Em tên là Cố Thịnh Tuyết, không. phải Cố Tiểu Bát!”

Cô bé ngẩng đầu lên, đôi mắt màu hổ phách thoáng hiện sự rét lạnh: “Còn chuyện gì nữa không?”

Cố Thất Thất "..."

Cô ấy nhìn chằm chằm theo bóng lưng Cố Thịnh Tuyết.

Trước khi bước vào phòng, Cố Thịnh Tuyết còn quay đầu lại, nói "Em không thích bị người khác quấy rầy, chị đừng gõ cửa nhé."

Cố Thất Thất "..." Tê liệt rồi!

Cô ấy đã nói với ba mẹ từ trước, 40- 50 tuổi rồi còn sinh con thứ hai gì nữa, nhìn đi, chẳng ai quản nổi!


'Tô Lạc vừa về đến trang viên nhà họ Tô.

Không ai để ý đến một cặp dấu chân trên nắp cốp xe...

Túc Bảo đã ngủ. Tô Lạc nhẹ nhàng đi vào phòng Túc Bảo, đặt bó hoa gấu lên bàn cạnh giường ngủ.

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.