Cô bé con liệt kê các món ăn, không biết do nói nhanh quá hay thèm ăn quá mà nước miếng chảy luôn ra ngoài.
Tô Cẩm Ngọc không khỏi phì cười.
Con gái của cô là đứa bé đáng yêu nhất trên đời.
Cô nhất định phải nhớ Túc Bảo, cố gắng nhớ....
~x
Bên phía đoàn làm phim, Tô Lạc và mọi người vừa mới hoàn thành công việc sau khi vội vã đuổi kịp tiến độ quay.
Nhân viên quần chúng dần tản ra các phía, nhưng vẫn có 1 -2 người' đang lơ lửng ở phim trường.
Chốc chốc lại trông thấy một quỷ hồn ở góc nào đó.
'Tô Lạc siết chặt túi thơm, vừa toan rời đi thì bị Cố Thất Thất gọi lại.
Hình như Cố Thất Thất rất ngượng ngùng, nói: “Thầy Tô, hôm nay cảm ơn thầy đã nói đỡ giúp tôi, hôm nào
rảnh có thể mời thầy ăn cơm không?”
Tô Lạc đã quen với cảnh tượng này.
Hầu như lần đóng phim, anh đều được một nữ diễn viên mời đi ăn tối, nhưng anh luôn từ chối.
Tô Lạc nói: "Chuyện này nói saul"
Gương mặt Cố Thất Thất lập tức nhuốm vẻ thất vọng.
Tô Lạc liếc nhìn cô ấy một cái. Vừa nãy đôi mắt cô ấy còn lấp lánh, giây phút này ánh sáng trong mắt như bị dập tắt, cả gương mặt trở nên u ám.
Anh không khỏi chau mày, vừa toan lên tiếng thì...
Cố Thất Thất lại nói: “Vậy tuần sau là sinh nhật của tôi, thây Tô có thể nể mặt đến dự tiệc sinh nhật được. không?”
'Tô Lạc mấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-cong-chua-nho-cua-tam-nguoi-cau-tieu-tuc-bao-dang-gom-/3710486/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.