'Túc Bảo chạy sang một bên, thắp một nén nhang cắm vào bùn bên ngoài, đối diện với lối vào nhà chính.
Sau đó, cô bé cùng dì Ngô lấy con gà đã chặt sẵn ra đặt lên bàn để cúng tổ tiên trước.
Trong sân lập tức tràn ngập mùi gà luộc và đàn hương, cảm giác hệt như Tết Nguyên Đán!
Túc Bảo tiếc nuối nói: “Còn thiếu một dây pháo, nếu có thì hoàn hảo rồi.”
Có tiếng pháo nổ mới giống đón tết nha.
Bỗng một dây pháo được ném tới, sau đó là tiếng nổ đùng đoàng.
Mấy đứa nhỏ giật mình chạy tứ tung.
Tô Nhạc Phi cười ha ha: “Cậu năm tới rồi đây, có pháo rồi, cậu năm sẽ giúp mỗi đứa bé dễ thương hoàn thành ước mơ của mình.”
Túc Bảo tức giận: “Cậu năm chơi ăn gian nha!”
'Tô Nhạc Phi cười híp mắt, bế Túc Bảo lên rồi vác trên vai.
Trên bàn ăn, Túc Bảo vẫn xới một bát cơm rồi sắp rau thịt vào bát trước.
Sau đó đặt đũa lên trên cơm trắng.
“Mẹ ơi, mẹ ăn đi!” Túc Bảo đặt bát cơm sang một bên.
Bà cụ Tô lo lắng nhìn, Túc Bảo lại nhớ mẹ rồi ư? Chẳng ngờ lại thấy Tô Nhạc Phi cũng gắp thêm đồ ăn cho vào cái bát mà Túc Bảo đặt riêng ban nãy, nói:
“Ăn nhiều vào, ăn nhiều vào nha!”
Tô Nhất Trần bỗng gắp rau thơm được nhồi trong thịt gà ra— Ngọc Nhi không ăn rau thơm.
Bà cụ Tô trừng mắt với Tô Nhất Trần và Tô Nhạc Phi.
Trẻ con làm xẵng đã đành,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-cong-chua-nho-cua-tam-nguoi-cau-tieu-tuc-bao-dang-gom-/3710395/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.