Bác sĩ kiểm tra ông lão một chút, nói: “Hiệ chưa hết thuốc tê, nhưng mà trước đó cũng đã nói với mọi người rồi... Bệnh Alzheimer... Cố gắng chăm sóc thôi..."
Vẻ mặt người nhà đều u sầu.
Y tá đứng ở bên cạnh, nghiêm túc nghe lời dặn của bác sĩ.
Đợi bác sĩ nói xong, chị ta vội vàng xác nhận lại: “Cứ hai mươi phút là phải nhổ đờm, chỉ được ăn thức ăn lỏng... Vậy nếu là thức ăn lỏng, có uống được canh xương sườn không ạ? Cháo thịt nạc hơi sệt một chút, có ăn được không?”
Bác sĩ nói: “Ăn một chút thì được, nhưng đừng cho ăn quá nhiều."
Ông ta nói xong thì nhìn về phía người nhà: “Mọi người cũng đã thức một ngày một đêm rồi, bản thân cũng phải chú ý nghỉ ngơi."
Mọi người đều gật đầu. Bọn họ đã quan sát cô y tá mà mình vừa thuê cả
một ngày rồi, rất thành thật rất chịu khó, cũng rất chu đáo, những gì bác sĩ dặn dò chị ta đều có thể nhớ kỹ.
Cho nên bọn họ đều thấy rất yên tâm, tạm thời quay về nhà để tắm rửa nghỉ ngơi.
Khi mọi người đã về hết, đầu tiên thì y tá nhìn quanh phòng bệnh một vòng.
Phát hiện không có camera giám sát, bởi vì là phòng đơn, bên cạnh cũng không có người bệnh hay người nhà nào khác.
Chị ta lập tức ném khăn lông đi, ngồi yên không muốn cử động.
“Hừ, cả ngày hôm nay phải diễn kịch, đúng là mệt chết mà.”
Nhưng nói chúng là, bởi vì người bệnh vừa mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-cong-chua-nho-cua-tam-nguoi-cau-tieu-tuc-bao-dang-gom-/3710393/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.