Chương 106: Về nhà rồi, Túc Bảo
Nhìn chiếc xe địa hình ngạo nghễ phóng đi, lòng đám người nhà họ Mộc lạnh như tro tàn , hối hận đến mức muốn hộc máu.
Hết rồi, nhà họ Mộc chẳng còn gì nữa rồi!
Sớm biết Túc Bảo là con gái Mộc Quy Phàm, chẳng cần đợi cô bé tới nhận thân, họ nguyện ý đích thân đến tận cửa nhận chắt!
Còn có Mộc Quy Phàm, nói sao thì họ cũng là họ hàng của anh, sao có thể tuyệt tình như vậy?
Lấy lại bảng hiệu đã đành, còn buông lời đe dọa, sau này còn ai nể mặt nhà họ Mộc họ đây.
Đây rõ là ép bọn họ vào chỗ chết mà!
Quả nhiên, thấy Mộc Quy Phàm rời đi, khách khứa cũng lục tục ra về theo.
Chẳng những bỏ về, đến quà mừng thọ cũng lấy lại luôn.
Nếu đổi lại là người khác, khách khứa sẽ không tuyệt tình như này.
Nhưng chủ nhân bữa tiệc sinh nhật là bà cụ Mộc….
Bà cụ Mộc vừa tức vừa cuống: “Các…các người! Nào có đạo lý quà tặng đi rồi còn lấy lại?”
“Đừng đi mà.”
Người nhà họ Mộc sứt đầu mẻ trán, hồi nãy còn xem thường người ta, bây giờ bỗng dịu dọng với mọi người.
Nhưng khách khứa không cảm kích gì..
“Đi, đi thôi, xúi quẩy quá!”
“Cả nhà lừa đảo, may sao không mắc bẫy.”
“Người của nhà họ Mộc có mở miệng ra tôi cũng không nhìn thấy một chiếc răng” (Không có răng ) có bính âm giống (vô sỉ trơ tráo).
“Ha ha, đúng là không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-cong-chua-nho-cua-tam-nguoi-cau-tieu-tuc-bao-dang-gom-/3710193/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.