Trịnh Giai Yên nghe được câu nói của anh thì càng sợ hãi, cô thật sự không muốn việc này lại sảy ra giống kiếp trước. 
Phong Dạ Đình nhìn khuôn mặt trắng bệch của cô thì liền đưa tay lên chạm vào gương mặt nhỏ nhắn của cô lau đi những giọt nước mắt còn đọng trên má. 
Anh cúi đầu hôn lên mắt rồi đến chiếc mũi cao sau đó hôn lên chiếc trán trơn mịn rồi cuối cùng anh hôn lên môi cô. Mỗi một nụ hôn anh đặt lên từng bộ phận trên gương mặt cô đều rất nhẹ nhàng, rất ôn nhu như là muốn nâng niu bảo bối trước mặt. 
Trịnh Giai Yên không nói lời nào, bị anh hôn mà cảm thấy toàn thân mềm nhũn 
Hành động này của Phong Dạ Đình bất giác khiến tim Trịnh Giai Yên đạp loạn. Trịnh Giai Yên không thể tin vào mắt mình, kiếp trước Phong Dạ Đình không hề nhẹ nhàng với cô như vậy. Anh ghét cô không muốn nhìn thấy cô kể cả cho đến khi cô mang thai đứa con ruột thịt của anh ta, anh cũng không thèm đếm xỉa tới. 
Nhưng bây giờ người trước mắt cô lại khác với Phong Dạ Đình của trước kia vậy. 
Ánh mắt ngập nước của Trịnh Giai Yên lơ đãng nhìn chằm chằm vào gương mặt vừa đẹp trai lại còn cương nghị của Phong Dạ Đình. Cô bất giác không biết phải nói gì. 
“Anh…” 
Trịnh Giai Yên không biết hỏi gì thì Phong Dạ Đình đã lên tiếng trước. 
“Hắn ta đã hôn em chưa?” 
Hắn ta? Không phải Phong Dạ Đình đang nhắc tới Đông Phương Mặc Quân đấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-co-vo-am-ap/2923310/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.