Khi họ đi ra khỏi bệnh viện thì còn chưa tới tám giờ.
Giang Nguyễn Nguyễn nằm trên giường một ngày hai đêm nên chỉ cảm thấy xương cốt đều cứng lại, cuối cùng cũng được đi ra bên ngoài hít thở không khí mới mẻ, cô thoải mái duỗi người.
Triều Triều và Mộ Mộ nhắm mắt theo đuôi sau lưng cô, sợ cô lại xảy ra chuyện gì nữa.
"Tiểu thư, nên về nhà nghỉ ngơi một chút đi, chỉ tới trưa thôi cũng được rồi!" thím Lý tận tình khuyên bảo cô.
Giang Nguyễn Nguyễn cười cười đáp: “Tôi không sao, không cần lo lắng, hôm trước làm giải phẫu chảy mồ hôi mà không xử lý đã đến nhà trẻ, có lẽ là trên đường đi bị cảm lạnh mới phát sốt, sau này tôi sẽ chú ý."
Nói xong, cô lại ngồi xổm xuống sờ sờ đầu bọn nhỏ: “Mẹ còn phải đến sở nghiên cứu làm việc, để bà nội Lý đưa tụi con đi nhà trẻ được không? Có thể sẽ trễ một chút, mẹ nói một tiếng với cô Lý."
Bọn nhỏ hơi lo lắng mà nhìn cô.
Nếu có thể, bọn họ cũng hy vọng mẹ trở về nghỉ ngơi một chút.
Nhưng họ hiểu mẹ nhất, cũng biết mẹ không có khả năng để công việc bị chậm trễ.
Tụi nhỏ do dự một lát rồi đành gật gật đầu.
Giang Nguyễn Nguyễn đứng dậy nhìn về phía thím Lý: “Bọn nhỏ nhờ vào thím, tôi sẽ không đi qua đó, tôi sẽ nói chuyện với cô giáo trước."
thím Lý cũng chỉ đành đáp ứng.
"Chuyện hôm qua xin cảm ơn, nhưng coi như là báo đáp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-co-vo-am-ap-trinh-giai-yen/3680785/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.