Giang Nguyễn Nguyễn ngủ thẳng một mạch.
Đến khi xe đậu lại ngoài cổng bệnh viện thì cô vẫn không thức dậy.
Lệ Bạc Thâm hơi chần chờ, cuối cùng vẫn không nhẫn tâm đánh thức cô nên bảo tài xế mở cửa rồi cởi áo khoác trên người ra thận trọng khoác lên cho cô, sau
đó ôm cô xuống xe.
Bọn họ tới khá trễ nên trong bệnh viện chỉ có khoa cấp cứu còn có người.
Lệ Bạc Thâm bốc số rồi ôm cô đi thẳng vào phòng.
Sau khi vào cửa, Giang Nguyễn Nguyễn mới từ từ thức dậy, ngơ ra vài giây mới phản ứng lại, bây giờ mình đang bị người đàn ông kia ôm vào trong ngực, bác
sĩ đang ở ngồi đối diện.
Ý thức được điểm này, sắc mặt Giang Nguyễn Nguyễn lập tức đỏ lên, nhưng cũng nhờ phát sốt mới không có vẻ rõ ràng.
"Thả tôi xuống!" Cô lúng túng đẩy người đàn ông một cái.
Lệ Bạc Thâm đang tập trung nghe kết quả kiểm tra của bác sĩ thì nghe thấy tiếng nói của cô, mới ý thức được cô đã tỉnh, hắn nhìn thoáng qua nhưng không buông tay.
Giang Nguyễn Nguyễn cũng nghe thấy tiếng nói của bác sĩ, không muốn làm quá khó coi trước mặt người ngoài nên chỉ có thể im lặng, lặng lẽ rụt người vào
cái áo khoác trên người, muốn che khuất mặt mình.
Vòng tay của người đàn ông thật ấm áp, chỉ chốc lát sau Giang Nguyễn Nguyễn lại hơi buồn ngủ.
Cô chỉ mơ hồ nghe thấy trong tiếng nói của bác sĩ thường xen lẫn hai câu hỏi của người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-co-vo-am-ap-trinh-giai-yen/3680780/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.