Giang Nguyễn Nguyễn hơi chần chờ.
Cô không muốn có dính líu gì với Lệ Bạc Thâm cả, nhưng không thể không thừa nhận đây là cách giải quyết tốt nhất.
Một lát sau, Giang Nguyễn Nguyễn gật đầu đáp ứng: “Vậy làm phiền anh." Lệ Bạc Thâm gật đầu.
Giang Nguyễn Nguyễn lại bảo hai đứa nhỏ xuống giường, cô tự ngồi dậy rồi bước xuống.
Không ngờ vừa đứng lên thì trời đất đã quay cuồng, cũng may cô còn ở bên giường nên chỉ lảo đảo hai cái rồi có thể đỡ giường miễn cưỡng đứng vững.
"Tôi đỡ cô đi xuống." thím Lý vội vàng tiến lên muốn đỡ cô.
Trước mắt Giang Nguyễn Nguyễn là một màu tối đen, qua một lúc lâu mới tỉnh táo lại, cô suy yếu gật gật đầu.
thím Lý tới đỡ cô đi hai bước, ba đứa nhỏ theo sát phía sau.
Giang Nguyễn Nguyễn thật sự không có sức lực gì, sức nặng đều đè lên người thím Lý làm bà đi tới cũng hơi quá sức.
Thấy thế, ba đứa nhỏ vươn tay muốn hỗ trợ. Họ vừa vươn tay đã bị một bóng dáng cao lớn chặn lại.
Lệ Bạc Thâm cau mày đứng trước mặt thím Lý, không cho phép cãi lại mà mở miệng: “Để tôi, bà xem bọn nhỏ là được."
Nói xong, không đợi Giang Nguyễn Nguyễn phản ứng thì hắn đã chặn ngang bế cô lên.
Giang Nguyễn Nguyễn bị sốt nên phản ứng hơi chậm, qua vài giây mới phản ứng lại, cô từ chối hai cái, nhưng sức giấy dụa nhỏ đến đáng thương, người đàn
ông vẫn ôm rất vững vàng.
Sau một lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-co-vo-am-ap-trinh-giai-yen/3680779/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.