Sau một hồi trầm mặc thật lâu, Lệ Bạc Thâm mới lạnh lùng phá vỡ yên lặng: “Như cô mong muốn."
Giang Nguyễn Nguyễn
Giang Nguyễn Nguyễn gật đầu rồi đi lên lầu kêu Tiểu Tinh Tinh xuống.
Ba đứa nhỏ đang xụ mặt đứng trong phòng ngủ của Triều Triều và Mộ Mộ, không khí trong phòng ngủ thật nặng nề.
Triều Triều và Mộ Mộ thưởng thức mô hình người máy trong tay, Tiểu Tinh Tinh thì chôn mặt vào bụng búp bê mà ngơ ra.
Nghe thấy tiếng cửa mở, ba đứa nhỏ không hẹn mà cùng nhìn lại.
Nhìn vào tầm mắt của bọn nhỏ, Giang Nguyễn Nguyễn cảm thấy tim mình như nhữn ra, nhưng nhớ đến người dưới lầu thì vẫn cố cứng rắn mà lạnh nhạt nói: "Tinh Tinh, cha con tới đón con kìa."
Nghe vậy, ba đứa nhỏ đều sửng sốt.
Tiểu Tinh Tinh lại mờ mịt mở to mắt, ôm con búp bê trong lòng mà không nhúc nhích.
Giang Nguyễn Nguyễn rũ mắt, cứng rắn lặp lại một lần: “Cha đang ở dưới lầu chờ con, mau đi xuống đi con."
Nói xong, cô trầm mặc chờ ở cửa. "Di..." Giọng nói của Tiểu Tinh Tỉnh nghe thật nhút nhát, tràn đầy lưu luyến.
Giang Nguyễn Nguyễn buộc mình bỏ qua vẻ mặt của cô bé, cũng không mở miệng nói gì, sợ mình vừa mở miệng lại nói ra mấy câu giữ lại.
Qua một lúc lâu, bóng dáng của cô bé mới xuất hiện ở cửa.
Giang Nguyễn Nguyễn nhịn không được sờ sờ đầu rồi nắm tay cô bé xuống lầu.
Lệ Bạc Thâm đã đứng dậy từ trên ghế salon, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-co-vo-am-ap-trinh-giai-yen/3680772/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.