Việc điều trị cho ông cụ Tân đã kết thúc, việc còn lại là thường xuyên kê đơn thuốc cho ông cụ và hướng dẫn ông cụ uống thuốc đúng giờ.
Giang Nguyễn Nguyễn không còn phải thỉnh thoảng chạy đến nhà họ Tân nữa nên cô có rất nhiều thời gian, về cơ bản mỗi ngày cô đều dành thời gian ở viện nghiên cứu, không xử lý những việc nhỏ nhặt thì cũng đến khu vực thí nghiệm, tham gia nghiên cứu cùng các nhà nghiên cứu sinh.
Cố Vân Xuyên với tư cách là trợ lý cũ của cô ở nước ngoài, dạo này cũng rất tự nhiên đến giúp đỡ cô, hai người phối hợp rất là ăn ý.
Cuối cùng hôm nay bọn họ đã tạo ra bước đột phá trong nghiên cứu, hai người ra khỏi khu vực thí nghiệm sớm hơn thường ngày.
Cố Vân Xuyên đề nghị: "Chúng bận rộn nhiều ngày rồi, hôm nay cùng nhau ăn mừng một bữa nhé?"
Nghe vậy, Giang Nguyễn Nguyễn liếc nhìn đồng hồ một cái rồi áy náy từ chối: "Để hôm khác đi, lát nữa tôi phải đi đón bọn nhỏ nữa."
Nghe được lý do này, Cố Vân Xuyên cũng không kiên trì tiếp, thế là hai người họ lần lượt rời khỏi viện nghiên cứu.
Giang Nguyễn Nguyễn vừa lên xe, điện thoại của cô đã reo lên, là cuộc gọi của Mặc Lâm Thâm.
“Học trưởng, có chuyện gì sao?”
Giọng nói dịu dàng của Mặc Lâm Thâm vang lên từ đầu bên kia: “Em có rảnh không? Chúng ta về nước lâu rồi vẫn không có cơ hội gặp nhau, không biết hôm nay anh có vinh dự mời bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-co-vo-am-ap-trinh-giai-yen/3680760/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.