Nhìn thấy nhóm người cầm hộp trên tay, Giang Nguyễn Nguyễn cảm thấy có chút mờ mịt: "Đây là ......"
Lệ Bạc Thâm nói: "Lego, hôm qua tôi nghe nói bọn nhỏ muốn chơi cho nên tôi đã nhờ trợ lý mua mấy thứ này cho chúng, trong đó còn có mấy bộ độ khó cao, chắn chắn bọn nhỏ sẽ thích."
Giang Nguyễn Nguyễn không khỏi cảm thấy choáng váng.
Nhìn mấy người lực lưỡng mặt không chút biểu cảm trước mặt ôm mấy hộp đồ chơi trong tay, trông không thích hợp chút nào.
"Cho bọn họ mang đồ vào trước đi.” Lệ Bạc Thâm ra hiệu cho mấy vệ sĩ đưa đồ vào.
Giang Nguyễn Nguyễn do dự một lát, nhưng cuối cùng cũng né ra, nhìn mấy người lần lượt đặt những chiếc hộp trong tay xuống đất.
Ba đứa nhỏ trong nhà hàng nghe thấy động tĩnh liền tò mò chạy ra ngoài. Triều Triều và Mộ Mộ đứng cạnh mấy chiếc hộp, đôi mắt bừng lên sáng ngời.
Tiểu Tinh Tinh thì đi đến đảo quanh người cha một vòng rồi mới quay lại với hai anh trai, cùng nhau nhìn chằm chằm vào mấy chiếc hộp.
Đôi mắt của Mộ Mộ dường như đã biến thành ngôi sao lấp lánh, quấn quít đòi mẹ mở hộp ra.
Cậu bé có nằm mơ cũng không nghĩ tới mới đêm qua vừa rồi mẹ mua Lego mà sáng ra đã thấy nó xuất hiện ngay trước mặt mình.
Hơn nữa trong đó còn có mấy phiên bản giới hạn, độ khó cao mà cậu hằng mong muốn, vì nó quá đắt tiền nên cậu mới không đòi mẹ mua ai ngờ bây giờ nó lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-co-vo-am-ap-trinh-giai-yen/3680759/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.