Lúc này Tống Viện, cha Tần và mẹ Tần đang đi cùng ông cụ. Lúc mấy người Lệ Bạc Thâm vừa được về lại biết không có chuyện gì hết, họ đang định rời đi thì nhìn thấy Giang Nguyễn Nguyễn và Mặc Lâm Thâm một trước một sau đang đi về phía họ.
“Ông cụ Tân, nếu không có chuyện gì nữa thì tôi xin phép về trước. Ở nhà còn bọn nhỏ đang chờ." Giang Nguyễn Nguyễn lễ phép nói lời tạm biệt.
Nghe vậy, Trình Tâm Ngữ có chút kinh ngạc: “Sớm như vậy mà cô về sao? Bữa tiệc mới diễn ra một nửa thôi mà, mong cô hãy ở lại thêm một lát nữa!"
Giang Nguyễn Nguyễn mỉm cười xin lỗi: “Bấy nhiêu đây là được rồi, tôi thật sự không yên lòng khi để bọn nhỏ ở nhà."
Mọi người có mặt đều biết cô có hai đứa con nhỏ, thấy cô kiên trì như vậy thì cũng không níu kéo nữa.
Ông cụ xua tay ra lệnh cho Tân Vũ Trì: "Đã muộn như thế này rồi, ông thật sự không yên lòng để bác sĩ Giang về một mình. Con đi tiễn cô ấy về đi."
Tần Vũ Trì quay lại nhìn vẻ mặt của Lệ Bạc Thâm.
'Thấy hắn không có vẻ không vui, anh ta biết hắn đã đồng ý, ngay lúc anh ta đang định gật đầu đáp ứng thì giọng nói của Mặc Lâm Thâm lại bất ngờ vang lên: “Không cần làm phiền đâu ạ, vừa hay lát nữa tôi cũng có buổi hội thảo trực tuyến, phải về sớm nên tiện đường tôi có thể đưa Giang Nguyễn Nguyễn về được.”
Sau khi dứt lời, Tân Vũ Trì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-co-vo-am-ap-trinh-giai-yen/3680754/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.