Giang Nguyễn Nguyễn do dự một lát, cuối cùng hỏi: “Cái này không phải dành cho Tiểu Tinh Tinh đúng không?”
Lệ Bạc Thâm thản nhiên thừa nhận: “Những thứ này là dành cho Triều Triều và Mộ Mộ. Mấy ngày trước tôi nói sai, sau khi trở về, tôi đã suy nghĩ kỹ càng, cảm thấy tuy bọn chúng là trẻ con nhưng tôi cũng nên xin lỗi bọn chúng đàng hoàng, lần trước tới tôi nhìn thấy trong nhà cô có bày trí mấy thứ này nên tôi nghĩ bọn nhóc rất ưa thích chúng.”
Nói xong, Lệ Bạc Thâm đưa mắt nhìn hai đứa nhỏ rồi lần lượt đưa mấy chiếc túi cho bọn nhóc: "Chú, chú thật sự xin lỗi hai đứa, không biết hai đứa có thích những thứ này không?"
Mắt của hai đứa nhỏ lập tức sáng long lanh lên.
Các bé trai đều ưa thích mấy thứ kiểu như robot, xe đua… Cũng bởi vì chỉ số IQ của chúng cao hơn các bạn cùng trang lứa nên đồ chơi của chúng có thiên hướng người lớn hơn. Bình thường chúng rất yêu thích mấy thứ đồ chơi công nghệ cao kiểu này.
Bọn nhóc cũng muốn mẹ mua những thứ này nhưng khi biết giá cả của chúng rất đắt, dù rất thích nhưng bọn nhóc cũng khôn ngoan không nói cho mẹ biết.
Không ngờ người đàn ông này có thể biết sở thích của bọn nhóc!
Thậm chí Mộ Mộ còn vô thức bước hai bước về phía Lệ Bạc Thâm, đôi mắt háo hức nhìn chằm chằm vào mấy chiếc túi.
Đây đều là những bảo bối mà cậu bé thèm muốn từ lâu trên trang web, vì chúng, cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-co-vo-am-ap-trinh-giai-yen/3680742/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.