Lần này, xung quanh không còn ai quấy rầy nữa, quá trình trị liệu của Giang Nguyễn Nguyễn cũng thuận lợi hơn nhiều.
Một lúc sau, hơn chục cây ngân châm được đâm vào ngực của ông cụ.
Trong quá trình đó, hầu như Giang Nguyễn Nguyễn không chớp mắt, tập trung toàn lực vào ông cụ.
Cô quá tập trung vào việc điều trị nên không chú ý tới Lệ Bạc Thâm đang chăm chú nhìn cô.
Lúc ở dưới lầu, Lệ Bạc Thâm đã xem lý lịch những năm qua của Giang Nguyễn Nguyễn. Hoàn hảo đến nỗi không thể bắt bẻ, đủ để người khác thấy được cô đã tuyệt vời như thế nào trong sáu năm qua.
Nhưng đây là lần đầu tiên hắn thấy cô trông khác hẳn trước đây.
Cô chuyên tâm hành y và sự cứng cỏi của cô khi dề cập đến chuyên môn của mình.
Đây là điều hắn chưa từng thấy ở Giang Nguyễn Nguyễn.
Hòm nay nhìn thấy cảnh tượng này, cảm xúc của Lệ Bạc Thâm có chút khó diên tả.
ở một bên, Tân Vũ Trì vẫn luôn quan sát tư thế châm cứu của Giang Nguyễn Nguyễn cũng như vẻ mặt của cô khi châm cứu.
Sau khi đâm hàng chục cây ngân châm, anh ta vô cùng ngạc nhiên khỉ biết rằng bác sĩ có thể cứu được ông cụ!
Khi cây ngân châm đầu tiên được đâm vào, Tân Vũ Trì cũng có cùng suy nghĩ với những người có mặt, đều cho rằng việc chữa trị thật hoang đường.
Nhưng nhớ lại vẻ mặt của Giang Nguyên Nguyễn khỉ châm cứu, anh ta không hiểu sao bản thân lại cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-co-vo-am-ap-trinh-giai-yen/3680627/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.