"Xin nương nương cứ giao phó". Từ lúc ở Xuân Mãn Viên gặp tôi trở về sau này, ông ấy càng có phần coi trọng tôi hơn trước.
"Huyền đại nhân, ông phái một nghìn người theo ta tới cổng thành xoa dịu dân ở đó" Tôi quét mắt qua người đứng sau "Nhớ, bảo bọn họ đổi trang phục dân thường, thời gian đúng bằng một nén hương sẽ gặp nhau ở cổng thành! Ông cùng ta đi một chuyến!"
Thấy ông ấy nghi ngờ, nhưng vẫn cứ phân phó cho binh sĩ, tôi bèn quay người "Dương, người cứ xuất phát trước đi, ở đây có ta và Huyền đại nhân, người mau đi đi"
"Cũng được!" Biết thời gian gấp gáp, Dương cũng không dám chậm trễ thêm, quay sang Huyền Vũ Sơn chắp tay "Huyền đại nhân, nương nương xin giao cho ông! Ta đi trước"
"Vương gia yên tâm, vi thần nhất định sẽ chú ý tới nương nương"
"Được rồi, ở bên ngoài đừng có gọi nương nương, nương nương, cứ xưng hô ta là tiểu thư đi, Dương, mau đi thôi, càng nhanh càng tốt!"
"Ta đi trước, tẩu tẩu bảo trọng" Trong nháy mắt, bóng Dương đã mất dạng.
"Huyền đại nhân, ta ở đây có mấy việc muốn nói với ông, kinh thành bây giờ xem như giao cho ông.." Tôi không để cho ông ấy có lấy một chút thời gian kháng nghị, càng khôg để cho ông ấy có thời gian mở lời, bèn thì thầm phân phó. Xung quanh, Lục Ý và mấy người nữa xếp thành vòng tròn, cố ý khiến cho ngườ ta nghe không rõ chúng tôi đang nói gì. Thời gian bây giờ gấp gáp, có thể tranh thủ được phút nào hay phút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-bang-phi/563461/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.