Chương trước
Chương sau
"Hoàng thượng, người đã lâu không đến thăm ai gia và mẫu hẫu rồi!" Hoàng tổ mẫu một tay ôm lấy Tử Yên rồi nhìn sang người bên cạnh cười. Từ khi Lãnh Phi đi Lợi Châu, Từ Ninh Cung này trở nên yên tĩnh rất nhiều.
"Là do trẫm sai, trẫm lẽ ra nên đến thăm Hoàng tổ mẫu nhiều mới phải, chỉ là gần đây quốc sự bận rộn, mong hoàng tổ mẫu và Thái hậu từ bi!"
"Được rồi, Hoàng nhi a, người không nên tự ti như thế. Chỉ là Nguyệt nhi đi đã lâu rồi, ai gia thật sự rất nhớ." Thái hậu cười nói, tuyệt có chút lạnh nhạt.
"Đúng thế, đúng thế, Hoàng huynh. Tẩu tẩu không ở trong cung, một chút cũng không vui, muội đang buồn chết đây này!" Tử Yên mặt đầy ủy khuất "Hoàng huynh a, người mau phái người đi đón tẩu tẩu hồi cung đi. Sự việc ở Lợi Châu tìm người khác được rồi. Tự nhiên lại để tẩu tẩu đi, thân gái một mình sao có thể...."
"Nguyệt nhi, con đừng xem thường tẩu tẩu của con." Hoàng tổ mẫu ngắt lời, bà nghe từ miệng người khác nói, Lãnh Phi này thật đáng để người ta khâm phục. Trong lòng còn có chút kỳ vọng... Lúc đó nghe quyết định này đã làm cho bà kinh ngạc rất nhiều. Mặc dù nàng rất tốt, nhưng thật không ngờ một nữ tử....
..
"Đúng vậy, Yên nhi, Nguyệt nhi so ra còn hơn đám đại thần đó nhiều, e rằng mọi người vẫn chưa nghe thấy tin tức, trẫm cũng vừa từ đám đại thần đó mà nghe thấy toàn tin tốt lành!" Hoàng thượng cười, nghe Hoàng tổ mẫu nói đến Lãnh Phi, trong lòng không ngừng hồi hộp, đã mấy ngày không nhìn thấy nàng, không biết nàng hiện nay béo hay gầy nữa.
"Hoàng thượng, hoàng thượng!" Hoàng tổ mẫu nhìn thấy Hoàng thượng đang thẫn thờ cười, không biết đang nghĩ gì.
"Hoàng tổ mẫu, có việc gì chỉ bảo?" Hoàng thượng kịp thời định thần, cười hỏi.
"Không phải người vừa bảo Nguyệt nhi được mọi người rất tán dương sao? Rút cuộc là phát sinh chuyện gì? Nghĩ lại, việc trị thủy, không phải là việc đơn giản, những năm về trước, có năm nào không xảy ra lũ lụt đâu!" Hoàng thái hậu thở dài một tiếng, có phải là tin tưởng Lãnh Phi quá không? Chỉ là nàng cả đời thân thục nữ, có thể làm được cái gì chứ, lúc đầu đã không đồng ý cho nàng đi rồi.
"Hoàng tổ mẫu không biết rồi, sau khi Nguyệt nhi đi Lợi Châu không những kêu gọi được rất nhiều người tham gia vào việc trị thủy mà còn dùng phương pháp trị thủy mới, không những tiết kiệm được công sức thời gian mà còn chỉ cần một lần làm là vĩnh viễn. Hiện nay, không chỉ có bách tính Lợi Châu, mà còn những người tham gia trị thủy đều rất mực khâm phục Nguyệt nhi"
Nghe Hoàng thượng thao thao bất tuyệt, tất cả những người ở đó đều cảm thấy kinh ngạc.
" Hoàng thượng, người nói là thật? Tẩu tẩu thật lợi hại quá! Muội chỉ cần một nửa như tẩu tẩu là đã đủ rồi!" Tử Nhi mặt đầy hy vọng.
"Chờ Nguyệt nhi trở về, muội hãy nói lại với nàng đi!"
"Nhưng tẩu tẩu bao giờ mới về chứ? Muội nhớ tẩu tẩu chết đi được!" Yên nhi nhìn mọi người xung quanh, rồi quay quanh Hoàng thái hậu "Hoàng tổ mẫu, hay là người để con đi Lợi Châu tìm tẩu tẩu đi, con thật sự muốn đi một chuyến..."
"Yên nhi, đừng làm ồn nữa. Nguyệt nhi ở đó làm việc chứ không phải đi chơi!"
"Nhưng mà, nhưng mà..."
"Được rồi, Yên nhi, trẫm đã phái người tới Lợi Châu đón nàng rồi!" Hoàng thượng ngắt lời Yên nhi.
"Hoàng huynh, người nói thật không? Vậy tẩu tẩu bao giờ về đến đây?"
"Tiểu Thuận tử có lẽ cũng đến Lợi Châu rồi, thêm một vài ngày nữa có lẽ về đến nơi đi. Hơn nữa bây giờ Nguyệt nhi đang ở ngoài, trẫm cũng không yên tâm." Ngữ khí vừa thay đổi, trên mặt Hoàng thượng tràn đầy hạnh phúc.
"Mẫu hậu, Hoàng tổ mẫu, mọi người có lẽ chưa biết, Nguyệt nhi đã mang thai được hai tháng rồi!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.