Hôm đó, nghe được tin, kinh thành có không ít dân đen đổ về, ta bình thường đối với việc triều chính hầu như không quan tâm, nhưng hoàn toàn không phải là ta thật sự không chú ý tới. Thiên hạ này là của Huyền gia chúng ta, càng huống hồ, ta đối với ca ca rất tôn trọng, hơn nữa hiện nay ta cũng mong nàng ấy sống tốt, tự nhiên cũng không muốn kinh thành phát sinh chuyện gì. Bởi vì, không cần biết nàng ở hay không ở trong cung, một kinh thành bình ổn đối với nàng mà nói là tốt nhất...
Cho nên, ta cũng thường xuyên ra ngoài thành, giúp đỡ bọn họ. Nghe từ miệng bọn họ ta biết thêm một người nữa, còn giúp bọn họ nhiều hơn ta rất nhiều. Hơn nữa lại là nữ tử...Bọn họ rất tôn trọng ý kiến của nàng, khắc cốt ghi tâm mỗi câu nói của nàng. Đối với bọn họ mà nói, đấy là sứ mạng.
Đối với nữ tử này, ta tuyệt không điều tra nàng đến từ đâu, chỉ biết bọn họ gọi nàng là" Nguyệt nhi cô nương"
Hôm nay lại đến đây, thật không ngờ lại gặp lại một hình bóng quen thuộc như vậy, giống nàng như vậy nhưng ta không dám khẳng định, nàng, nên ở trong cung chứ không phải ngoài này, nàng, không thích hợp với nhân gian bụi trần, chỉ nên sống một cuộc sống yên ổn, hạnh phúc không cần thiết phải lo lắng, không cần thiết phải phiền não...
Vậy mà câu nói "Nguyệt nhi cô nương" cứ lòng vòng trong suy nghĩ của ta.... nhìn thấy nàng bỏ khăn che mặt ra, vẫn là tư thế ung dung, mặc nhiên như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-bang-phi/563402/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.