Nhìn vẻ mặt nàng đã ửng đỏ lên, không nỡ khiến nàng ngượng ngùng thêm nữa …
—o0o—
“Nguyệt nhi, nàng nói cho ta nghe xem, sao nàng lại không cho Yên nhi ăn cơmvậy? Là che miệng hay là trói tay muội ấy lại?” Ngụ ý, tôi hoàn toànkhông thể nào không cho Yên nhi ăn cơm, và hắn lại dùng từ “ta” mà không phải là “Trẫm”, xem ra trong lòng hắn cũng có tôi …
—o0o—
(Huyền Hướng Thụy)
“Hoàng huynh, người thiên vị hoàng tẩu, muội không để ý tới huynh nữa” không chờ ta mở lời, Yên nhi bên cạnh nóng nảy
“Yên nhi” thanh âm tràn đầy sự dịu dàng
“Hai người hợp sức lại khi dễ muội a, hoàng tẩu vì chờ người, không cho muội ăn cơm, người vậy mà còn giúp hoàng tẩu…”
—o0o—
“Được rồi Yên nhi, nhanh ăn đi, nếu không để nguội rồi thì không thể ăn đượcđâu, đúng là tỷ đã đặc biệt làm riêng cho muội a!” nếu khiến nàng lạihuyên náo thêm nữa, tôi cũng chết đói
“Hừm, hoàng tẩu nói thật dễ nghe, chỉ sợ thể diện của Yên nhi chưa đủ lớn như vậy? Nếu hoàng huynhkhông đến, liệu hoàng tẩu có hạ mình xuống bếp?”
“Gì? Sáng nay là Nguyệt nhi tự mình xuống bếp a, vậy thì ta cần phải ăn nhiều một chút” nói xong trực tiếp ngồi xuống mở ra ăn
“Ăn ngon thật, Nguyệt nhi nàng cũng đến ăn đi” nhìn sang bên cạnh một chútthấy Yên nhi bĩu môi “Nếu không ăn, cũng không có phần cho muội đâu”
“Muội ăn, ai nói muội không ăn” nhìn thấy khay thức ăn đã đi sang phía bên cạnh, liền vội vàng đoạt tới…
Ăn cơm xong, thấy vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-bang-phi/563365/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.