“Yên nhi, muội đã nói qua với Hoàng thượng chưa? Hoàng thượng bằng lòng rồi chứ?” “Vẫn chưa a, hai ngày qua hoàng huynh luôn luôn bận bịu, nên muội hoàn toànkhông có thời gian để gặp hoàng huynh, song, chỉ cần muội ra sức thỉnhcầu, hoàng huynh sẽ ưng thuận thôi” Vẻ mặt Yên nhi thật tự tin “Hy vọng là được! Hoàng thượng lát nữa sẽ tới đây, Yên nhi hãy nói chuyệnnày cho Hoàng thượng, hy vọng Hoàng thượng có thể đồng ý” tôi cười nói “Hoàng huynh lát nữa sẽ tới đây? Làm sao hoàng tẩu biết được?” Vẻ mặt nàng cười xấu xa Nha đầu này, thiệt là, tôi không trả lời, hy vọng nàng sẽ không hỏi tới nữa, nhưng mà, tôi đã nghĩ lầm rồi “Hoàng tẩu, người hôm nay sao lại cao hứng như vậy? Luôn luôn cười? Còn nóihoàng huynh lát nữa sẽ tới đây, hoàng tẩu, có phải là có cái gì giấumuội a?” Vẻ mặt Yên nhi cứ nhìn tôi mà cười, khiến toàn thân tôi hơi run sợ. “Đương nhiên là Hoàng thượng rồi, ngoại trừ Hoàng thượng,còn ai có thể làm cho tiểu thư vui vẻ như vậy ” Lan nhi đang đứng bêncạnh tiếp lời “Lan nhi!” Tôi trừng mắt nhìn nàng, nha đầu này,nói cái gì mà khó nghe vậy. Nha đầu này, tại tôi quen dạy bảo người hầukhông cần để ý tới địa vị, may mà Yên nhi cũng quý nàng, coi nàng giốngnhư tỷ muội mà đối đãi, cũng không hề so đo điều gì… “Ưm? Hoàng tẩu?” Vẻ mặt nàng cười xấu xa sáp lại gần người tôi “Xem ra hoàng huynh đêm hôm qua đã nghỉ lại ở chỗ này rồi!” Hừm Bị nàng cứ nhìn hoài thật sự là sợ hãi, tôi liền ngắt lời nàng “Yên nhi, muội đã dùng điểm tâm sáng chưa? Nếu chưa thì hãy nhân tiện ở lạiđây dùng bữa với hoàng tẩu đi, ta một lát phải đi chuẩn bị, bảo đảm làYên nhi chưa từng ăn qua” “Ưm? Hoàng tẩu muốn chuẩn bị điểm tâmsáng? Thật tốt a, cũng vừa lúc muội chưa ăn đây, đã lâu rồi muội chưađược ăn đồ do hoàng tẩu làm a…” Nhận thấy vẻ mặt nàng thật hưng phấn,tôi biết mình đã thành công khi hướng sự chú ý của nàng sang việc khác,liền đi chuẩn bị… Thực ra, cho dù nàng không đến, tôi cũng sẽ tựtay chuẩn bị, bởi vì, hắn lát nữa sẽ quay lại, tôi biết hắn sẽ quay vềcùng tôi dùng điểm tâm sáng … Làm đồ ăn cho người mình yêu, quảlà việc hạnh phúc nhất trên đời a! (Pig: haizzzz……. tỷ a, tỷ cứ hạnhphúc đi, xem đc bao lâu đây) Một lúc sau khay đựng đồ điểm tâm được mang lên để trên bàn, Yên nhi đã thèm ăn không chịu được… “Hoàng tẩu, muội có thể ăn được hay không a? Muội đói bụng lắm!” Yên nhi ômbụng cười nói, nha đầu này a, khi ở chung một chỗ cùng tôi, luôn luônkhông có điểm nào giống với dáng vẻ của công chúa hết, song ngẫm lạichính tôi bây giờ, cũng là, chẳng có điểm nào giống với dáng vẻ của thục nữ a… “Được rồi Yên nhi, chờ thêm một chút, tỷ cho người chuẩnbị thêm món ăn muội thích, có được hay không?” Không còn cách gì, tôiđành phải hối lộ nàng “Hừm, hoàng tẩu, trong lòng chỉ có hoànghuynh, không có Yên nhi rồi, hoàng tẩu muốn để Yên nhi chết đói a! Ô ô,hoàng tẩu không có thương Yên nhi rồi, nên hoàng tẩu không cho Yên nhiăn cái gì” bộ dáng nàng cứ ở bên cạnh làm bộ như sắp khóc, Yên nhi này… “Ai không cho Yên nhi ăn cái gì?” Một thanh âm trong trẻo vang lên khiếnngười đang giả bộ khóc phải bừng tỉnh, trong chớp mắt, vậy mà đã tiếnđến ngoài cửa rồi “Hoàng huynh, người như thế nào bây giờ mới tới a, người nếu không đến thì Yên nhi đã chết đói” vẻ mặt thật ủy khuất,lắc lắc cánh tay của Hoàng thượng “Kẻ nào dám khi dễ muội muội bảo bối của Trẫm? Cư nhiên lại không cho Yên nhi đồ ăn!” “Là hoàng tẩu, chính là hoàng tẩu không cho Yên nhi ăn điểm tâm!” Bàn taynhỏ bé của nàng chỉ về phía tôi, như để xác định tội trạng của tôi vậy “Ưm?” Hắn đi tới trước người tôi, rồi nhìn tôi đầy khiêu khích, nhưng mà trong đôi mắt đó hàm chứa ý cười () (Huyền Hướng Thụy) Liên tục bận bịu hơn mấy ngày, thật không dễ dàng để có chút thời gian rảnhđi thăm nàng, vậy mà gần canh ba, vẫn cứ chịu không được mà đi tới LãnhThu cung, tới trước cửa, hoàn toàn yên tĩnh, xem ra nàng đã nghỉ ngơirồi, nhưng mà, còn có chút ánh đèn, nghe được bên trong thanh âm yếu ớttruyền đến, ta kề sát vào song cửa sổ… “Tiểu thư, đã canh ba rồi, Hoàng thượng hẳn là không quay lại, hay là tiểu thư nghỉ trước đi!Người mấy ngày nay cũng không có nghỉ ngơi tốt, cứ suy nghĩ về Hoàngthượng như vậy thì chi bằng ngày mai nhân tiện đi coi thử một chút đi” Chẳng lẽ nàng còn chưa ngủ? Chẳng lẽ là đang đợi Trẫm? Trong lòng bỗng nhiêndâng lên một sự ấm áp, nhìn thấy nha đầu kia ra ra vào vào, nhân lúc ahoàn đó vừa đi ra xong thì ngăn lại, “Nương nương còn chưa ngủ sao?” “Hoàng thượng, người đã tới, nương nương chờ đợi người đã lâu” vẻ mặt của tiểu nha đầu rất vui mừng “Ngươi nói nương nương chờ Trẫm?” “Đúng vậy, mấy ngày qua Hoàng thượng không tới, nương nương cũng vẫn chờ chotới nửa đêm, hơn nữa thần khí lại vô cùng lo lắng” hóa ra, nàng cũngbiết thất thần vì Trẫm “Ngươi đi xuống đi, nơi này giao cho Trẫm” “Vâng, thưa Hoàng thượng” Nhẹ nhàng khép cửa lại, vậy mà truyền đến thanh âm của nàng, “Lan nhi, đem khăn lông cho ta” Nhìn nàng lẳng lặng nằm bên trong bồn tắm, hai mắt khép hờ, một bờ vai kiakhông hề che lại mà bày ra ngay trước mắt, ta không đưa khăn lông chonàng, mà nhẹ nhàng giúp nàng lau khô… … Nàng vậy mà lạikhông muốn Trẫm rời đi, nàng vậy mà… Lúc bản thân ta hỏi nàng có thuậntheo ý ta hay không, nàng cư nhiên gật gật đầu… … Khóe miệng khẽ nhếch lên làm mất đi vẻ tự nhiên, mùi hương của nàng, thật quyến rũ, thật đắm say… “Thụy? Thụy” từng tiếng gọi vang lên, ta cúi xuống đón nhận đôi mắt thăm dòcủa nàng, rồi hít một hơi thật sâu trên khuôn mặt trắng hồng của nàng. “Trẫm đi trước, lâm triều xong sẽ trở lại thăm nàng, ngoan a!”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]