Trở người thức giấc, quần áo đang mặc trên người làm cho tôi có chútkhông thoải mái. Tôi từ trước đến giờ đều có thói quen mặc áo ngủ ngắn,như vậy mới không có trói buộc thật sự thoải mái. Sau khi đến nơi này,tôi cũng đã tự tay làm một bộ đồ ngủ để mặc vào buổi tối, so với áo ngủ ở thế giới kia cũng không khác bao nhiêu...
Tôirất tỉnh ngủ, dù đang ngủ rất say nhưng cũng rất dễ dàng tỉnh lại. Hiệntại, tôi cảm nhận hình như có thứ gì đang chạm vào tôi. Hơn nữa chưathay y phục mà đã ngủ thật không thoải mái, làm cho tôi không khỏi mởmắt thức dậy...
Bên giường, có người đang ngồitựa vào thành giường ngủ thiếp đi, còn đang nắm tay tôi nữa. Là hoàngthượng??? Nhìn người ngồi ngủ như vậy, sao lại có một chút đau lòng...
Nhẹ nhàng đứng dậy, tôi dìu người lên giường. Sao mà lại nặng đến như vậy!Lại sợ đánh thức người, động tác chỉ có thể rất nhẹ, cố dùng hết sức của chín trâu hai hổ, thật vất vả mới có thể đỡ người lên giường. Sau đólại cởi bớt quần áo giúp người, chỉ còn lại một lớp áo, tôi kéo chăn đắp cho hoàng thượng. Nhìn ra bầu trời thiên, bây giờ chắc đã quá nửađêm...
Ngáp một cái, lấy tay xoa hai mắt, cơ thể thấy rất mệt mỏi. Nhìn kẻ đang ngủ say kia. Tôi không cam tâm đẩy kẻ ấy vàotrong. Là giường của tôi, tại sao phải khổ nhọc nhường cho kẻ khác. Hơnnữa giường rất lớn, người nằm đó cũng đã ngủ thiếp đi, hẳn là khôngthành vấn đề! (tỷ ngốc quá a, sắc lang thì seo mà lại hok
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-bang-phi/563351/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.