Hồi phủ, Thẩm Hạo thúc giục Hòa Sinh bố trí chỗ đặt Tống Tử Quan Âm. Không cho người bên ngoài nhúng tay, bảo nàng phải tự làm.
Chọn nơi bắt mắt nhất, lập bàn thờ phật, tận mắt nhìn nàng đặt vào mới bằng lòng.
Bùi Lương đang chờ ở ngoài phòng, la lên: “Gia, mọi người tề tụ rồi.”
Thẩm Hạo quay đầu lại, nhìn Hòa Sinh, dặn dò Thúy Ngọc: “Chải đầu lạicho cô nương nhà ngươi đi.” Xoa cánh tay của nàng, thấy cổ áo dính mồhôi, nói: “Chải tóc rồi đổi lại quần áo mới đẹp chút.”
Hòa Sinh không rõ ràng cho lắm, “Muốn đi ra ngoài?”
Thẩm Hạo không có trả lời, đứng ở trước bàn trang điểm, hí mắt nhìnThúy Ngọc chải tóc. Nhìn một hồi lâu, thấy Thúy Ngọc chải tóc búi tócphi tiên* xong, gật gật đầu một giọng nói “Không tệ“.
Hòa Sinh xưa nay thả tóc, hiện tại tóc toàn bộ chải lên, lộ ra mộtđoạn phần gáy trắng noãn, một đôi hạt châu hồng san hô bên lỗ tai, càngnổi bật lên người như tuyết như ngọc. Đợi thay xong quần áo, Thẩm Hạonhìn nàng, trán nga mi, dáng người đẹp như má phấn thân ngọc, nhìn cảnhđẹp ý vui.
Hắn gỡ xuống ngọc bội bên hông, treo lên vạt áo của nàng, cuốn chỉ lưu tô* thật dài rủ xuống, cùng tay áo mỏng thật dài bằng tơ tằm của nàngvừa vặn tương xứng.
”Lúc cầu thân với cha mẹ nàng quá gấp, chưa kịp đưa lễ vật đến chạmngõ, ta không có vòng ngọc khắc chữ gì, khối ngọc bội này nàng cầm lấy,xem như là tín vật của hai ta.”
Nàng cúi đầu nhìn, một khối ngọc hòa điền * màu sắc đồng đều,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-a-bach-bat-bach/1512032/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.