Trong phòng buồn bực vài ngày, Hòa Sinh rốt cuộc vẫn giữ vững tinh thần, chuẩn bị đi ra ngoài mua thọ lễ cho Vệ lão thái. Thúy Ngọc cũng đi theo ra ngoài, hai chủ tớ đi dạo long vòng trên đường.
Chuyện của Tống Vũ Chi xem như là một phân đoạn, Thẩm Hạo coi như cólương tâm, phái người khiêng Tống Vũ Chi trở về. Không có người khácquấy nhiễu, đi trên đường, tâm tình rất tốt.
Hòa Sinh lấy bạc vụn cho Thúy Ngọc, bảo nàng chọn mua chút quà vặtngon, “Ta ở nơi này chờ ngươi, hôm nay mặc đồ đỏ tươi, liếc mắt là cónhìn thấy, ngươi mua xong rồi thì tìm ta.”
”Vâng.” Thúy Ngọc đáp ứng, đi tới phía trước.
Hôm nay khí trời tốt, không phải phơi nắng, thỉnh thoảng còn có từnglàn gió mát lạnh lướt qua cổ. Hòa Sinh ngâm nga tiểu khúc, phối hợp đidạo, chợt thấy trước mặt một đoàn âm ảnh, vừa ngẩng đầu nhìn, là một đại hán thô ráp.
”Tiểu cô nương, mua cái gì không? Ta đây có thứ tốt, có muốn đi xem với ca ca hay không?”
Người trước mặt, Hòa Sinh không biết hắn, chỉ cho là tên đầu trộm đuôi cướp trên đường, nhíu lông mày, giả bộ như không nghe thấy, chuẩn bị đi vòng qua, hướng tới cửa hang có khá nhiều người ở phía đối diện. Đạihán thô ráp chạy theo, vẻ mặt dữ tợn cười đến run lên, “Tiểu cô nương,chớ đi nha, đi với ca ca đi.”
Bước chân dưới chân Hòa Sinh càng thêm khẩn trương, đối với người bỗng nhiên xuất hiện này, trong lòng càng lo sợ bất an, chỉ vì ỷ lại đang ởtrên đường cái, ban ngày ban mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-a-bach-bat-bach/1512025/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.