Cửa thang máy mở ra.
Trịnh Văn vẫn bế Từ Linh khi vào thang máy. Linh ngại ngùng giả bộ dựa đầu vào vai hắn ngủ để tránh ánh nhìn của người trực thang. Lần nào gặp cô cũng xuất hiện với tư thế kỳ cục. Thật là ngượng chết đi được.
Trịnh Văn hiểu ra bèn chen thêm vài câu để tránh gây hiểu lầm.
"Cô ấy say khướt nên đã ngủ mất rồi, cậu đừng để ý."
"À vâng, tôi không dám..."-người trực thang vì Trịnh Văn nói thế mà ngượng chín cả mặt.
..........
Vào đến nhà, Trịnh Văn trực tiếp thả Từ Linh lên giường. Còn hắn bắt đầu cởi bỏ từng món đồ trên người xuống. Cơ thể cường tráng rắn chắc cứ thế dần lộ ra ngoài.
Từ Linh lấy hai tay che mắt lại, không dám nhìn thẳng vào hắn ta.
"Anh định làm gì?"
Trịnh Văn rất tự nhiên mà đáp, bởi hắn không có ý gì xấu xa cả.
"Anh thay đồ đi ngủ."
"Đi...đi ngủ sao?"-Linh không tin vào tai mình.
"Ừm."-hắn chỉ tay vào bộ pijama của hắn soạn sẵn trên ghế.
"Vậy việc anh thích làm là..."
Trịnh Văn liền thẳng thắn nói, môi mỉm cười dịu dàng với cô.
"Là ôm em ngủ."
Câu trả lời của hắn làm Từ Linh cứng họng. Vậy mà cô cứ tưởng chuyện mà hắn muốn nhắc đến là làm chuyện ấy cùng cô. Làm cô sợ hết hồn rồi.
"Em đang nhìn gì thế?"
Trịnh Văn đã mặc quần vào, còn áo thì vẫn chưa gài nút. Khung người màu đồng khỏe khoắn hoàn toàn lộ ra trước mắt khiến Từ Linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-quyen-kieu-sung-2-nuoc-mat/1998689/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.