Đương nhiên Trịnh Văn đã kịp thời bắt được Từ Linh lại. Nhưng hắn không kéo cô vào nhà mà lại đi ra chỗ thang máy. Trịnh Văn bấm thang, còn Từ Linh thì khẽ khóc nấc bên cạnh, giằng co không ngừng.
"Anh muốn đưa em đi đâu?!"
"..."-Trịnh Văn làm mặt lạnh không nói câu nào, vì hắn nói một câu, cô liền tìm ra sơ hở mà nói lại một câu.
"Buông tay em ra!"
Từ Linh lần nữa muốn giằng tay hắn ra để trốn đi nhưng đã bị Trịnh Văn nắm thóp. Hắn liền vác cô lên vai, tay chân cô đều ở trong không trung. Từ Linh đấm đá cỡ nào hắn cũng chẳng xi nhê.
"Trịnh Văn, anh mau thả em xuống!"
"Ngoan, anh đưa em đến một nơi."
Trịnh Văn không nương tay với cô nữa, lần này cô đã quá lấn lướt rồi.
Thang rất nhanh đã lên đến tầng của họ, cửa thang mở ra, người nhân viên trực thang có hơi bất ngờ khi thấy hai người họ như thế.
Từ Linh bị vác trên lưng của Trịnh Văn mà không khỏi ngượng ngùng. Tư thế này không phải rất không bình thường sao. Cô đỏ mặt chẳng dám nói năng gì, đành ngoan ngoãn không quậy phá nữa.
"Cho tôi lên sân thượng của tòa nhà, cô ấy muốn lên đó hóng mát."
Căn của Trịnh Văn là tầng cao nhất của dân cư. Nhưng muốn lên sân thượng phải có thẻ nhân viên mới có thể chọn lên được.
"Vâng."-nhân viên trực thang liền quét thẻ, mở ra nút chọn của tầng sân thượng.
Cánh cửa kính trong suốt mở ra một khoảng sân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-quyen-kieu-sung-2-nuoc-mat/1998688/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.