"Lâu rồi không gặp.... cha." 
"Đúng vậy, rất lâu rồi." 
Từ Linh tròn mắt nhìn hai người họ. Phải rồi, cô chưa từng nghe Trịnh Văn nhắc gì về chuyện trước đây. Cô cũng không quan tâm đến quá khứ của hắn nên cũng chẳng thèm hỏi đến. 
Vậy là Trịnh Văn có con trai lớn thế này rồi ư? Nhưng Trịnh Văn thuộc dạng người trẻ lâu, phong thái lại ngời ngời khiến diện mạo hai người trông giống hai anh em hơn là cha con. 
Dường như quan hệ cha con hai người này không tốt lắm. Lúc người kia xuất hiện, Trịnh Văn liền đổi thái độ ngay, hắn không cười nói nữa mà mặt mày lạnh tanh, như thể đang phòng bị một thứ gì đó nguy hiểm. 
Từ Linh đứng đằng sau vẫn thừ ngó ra xem xét tình hình. 
"Cha có người mới rồi nhỉ, chúc mừng cha." 
Gã đó cũng nghiêng đầu để nhìn Từ Linh. Hắn mỉm cười gật đầu chào cô. Biểu cảm có nhẹ nhàng hơn vừa nãy. Lúc này trong tâm trí cô lại cảm thấy người đàn ông kia càng quen thuộc hơn. Tim lại tùy ý thắt lại. Đã gặp ở đâu rồi nhỉ, là trước khi cô gặp tai nạn sao. Linh không hề có bất kỳ ký ức nào trước đó. Nhưng tại sao cảm giác thân quen đó lại xuất hiện. 
Từ Lâm phì cười, lại gãi đầu. 
"Con không có ý gì đâu, dù gì cũng nên tiến về trước." 
Hắn nói câu đó, ánh mắt lại sâu thẳn nhìn chằm chằm lên người cô. 
"Cảm ơn ý tốt của cậu. Tôi tự biết bản thân mình cần gì." 
Trịnh Văn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-quyen-kieu-sung-2-nuoc-mat/1998659/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.