Anh và cô nhanh chóng mua vé máy bay để về nước. Ngay trong đêm và ngay vào thời điểm đó. Du Kinh xuất viện đi với cô đồ đạc cũng chẳng thể dọn hết để mang theo. Cả hai chỉ có thể mang những vật dụng cần thiết về nước, và cô chỉ mang đúng một chiếc túi xách để đi về.
Ngồi trên máy bay mà lòng nóng như lửa đốt, cô co người lại ngồi trên ghế cơ thể run lên từng hồi. Du Kinh bên cạnh cũng chỉ biết ôm lấy cô, anh nhẹ nhàng vuốt tóc Sở Hạ rồi vỗ về an ủi. Những lúc như thế này anh biết cô rất cần anh ở bên cạnh.
" Tại sao những chuyện không tốt cứ mãi ập đến với những người mình yêu thương vậy chứ? Tại sao họ luôn là người gánh chịu những đau thương? "
Nước mắt cô lăn dài nơi khóe mi rồi chảy xuống, suốt chuyến bay cô cũng chẳng nói lấy một lời. Trước khi về đây cô còn chẳng thể liên lạc lại với ba cô, đến anh gọi cũng không nghe máy. Điều đó càng làm cô trở nên nóng ruột hơn, những lo lắng trong cô ngày một dâng cao.
Chuyến bay kéo dài hàng tiếng trời mãi đến tám giờ sáng cô mới đáp cánh về nước. Suốt chuyến bay cô lo lắng đến không ăn chỉ biết ngồi lặng lẽ nhìn ra bên ngoài với mong muốn rằng máy bay có thể đi nhanh hơn một chút để cô có thể gặp mẹ cô.
- Sở Hạ, đến rồi dậy thôi.
Anh lay lay người cô dậy rồi cầm lấy đồ đạc mà bước xuống máy bay. Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-quyen-chiem-huu-lao-dai-cuong-si-co-vo-hop-dong/3036472/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.