Tên tùy tùng béo, mặt ướt đẫm mồ hôi:
- Bẩm đại nhân..tiểu nhân...tiểu nhân sáng.. sáng nay có thay đồ này, do vô tình nên đút nhầm vào túi áo... tiểu nhân tuyệt đối không có ý gì khác đâu ạ... Đại nhân minh xét...
Lưu đại nhân nhíu mày:
- Cái này cũng có khả năng..
Cố Mạn Phi bước lên trước vài bước, nhìn tên béo từ đầu đến chân rồi nhìn sang chiếc quần, nhẹ nhàng cất tiếng:
- Ngươi nói đây là quần của ngươi?
- Dạ... đây đúng là quần của tiểu... tiểu nhân ạ.
- Ngươi mặc vừa á?
Cố Mạn Phi chậm rãi cất tiếng.
Nhìn ngoại hình người này ít nhất cũng phải 85 cân, còn chiếc quần này rõ ràng là thích hợp cho người gầy gầy dong dỏng cao mặc mới đúng. Tên béo này cơ bản là mặc không vừa, kể cả miễn cưỡng mặc được thì cũng sẽ bị bật chỉ ngay.
Sắc mặt tên béo đã trắng bệch nhưng vẫn cố cãi:
- Tiểu nhân...tiểu nhân thích mặc đồ bó sát...
Cố Mạn Phi bật cười:
-Ừm cũng có khả năng ấy. Xem ra hôm nay ngươi cũng mặc bó sát như vậy rồi... Lưu đại nhân, ngài xem...
Lưu đại nhân sắc mặt trùng xuống:
- Người đâu, lôi hắn ra ngoài khám xét lại xem...
Lát sau, người phụ trách khám xét chạy vào báo cáo:
- Bẩm đại nhân. Hôm nay hắn mặc một chiếc quần vừa người, không nhỏ mà còn hơi rộng chút nữa ạ.
Mọi việc tới đây, hầu như ai cũng hiểu, Tây Môn Thiết cảm than:
- Việc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-vs-ta-vuong/1960144/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.