Cố Thiên Thanh khẽ gật đầu.
Sắc mặt Tây Môn Ngôn vốn cũng không được tốt nhưng thấy Cố Thiên Thanh gật đầu như vậy thì mắt hắn ngay lập tức sáng bừng lên, có vẻ rất tự tin.
Việc lần này là do hắn hợp mưu cùng Cố Thiên Thanh và Cố phu nhân cùng làm. Cố Thiên Thanh tối qua đã lén bỏ một món đồ dưới gầm giường của Cố Mạn Phi. Giờ ả gật đầu như vậy là ảm chỉ cho hắn biết món đồ đó đã được ả bố trí thỏa đáng, để Tây Môn Ngôn khỏi lo lắng.
Cố Mạn Phi sớm đã để ý đến những hành động nhỏ nhặt đó của chúng,nở nụ cười đầy khinh bỉ.
Cứ để chúng đắc ý trong giây lát đi, để xem lát nữa thui chúng còn cười nổi không?
- Lục tiểu thư, cô có thấy lo lắng không?
Cố Mạn Phi đang mải suy nghĩ, bỗng bên tai vang lên tiếng nói ấm áp nhẹ nhàng tựa gió xuân.
Nàng quay người lại thì thấy vị hoàng tử phong lưu Tây Môn Thiết đứng ngay sát cạnh, đang cười ha ha mà nhìn nàng.
.... Hắn ta đứng đó từ khi nào mà nàng không hề hay biết? Xem ra vị Hoàng tử đẹp như hoa này có một thân công phu cao cường, thâm hậu...
Cố Mạn Phi lùi xang bên cạnh hai bước, giữ khoảng cách với Bát hoàng tử rồi lạnh lùng trả lời:
- Có gì đáng lo lắng chứ? Không làm gì sai trái thì sợ gì quỷ gõ cửa đòi nợ?
- Không làm gì sai không sợ quỷ gõ cửa, câu này rất hay, rất hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-vs-ta-vuong/1960143/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.