"Khi nào?"
"Đã nghi ngờ từ sớm, vừa rồi mới xác định."
"Vậy vì sao không vạch trần ta?" Ánh mắt Tư Thẩm càng thêm sắc bén.
Cố Tích Cửu xao động trong lòng, vì sao nàng không vạch trần hắn?
Bởi vì nàng luyến tiếc sự ấm áp của hắn?
Hay nàng cảm thấy hắn quá khó lường, hắn làm như thế nhất định là có lý do. Nàng vạch trần hắn sẽ có hại và vô ích?
Cũng có thể bởi vì từ trong sâu thẳm trái tim nàng, cảm thấy hắn thật sự thích mình, lo lắng cho sự an nguy của mình, vì vậy hóa thân thành người khác làm bạn với nàng......
Sau khi phát hiện ra thân phận thật sự của hắn, trái tim nàng còn đập nhanh mấy nhịp, cảm giác ấm áp bay bổng ở trong lòng.
Nhưng hiện tại bị hắn hỏi sắc bén như thế, nàng hơi nghẹn một chút, dường như hắn đang khiển trách nàng?
Nàng không vạch trần hắn cũng sai?
"Vì sao phải vạch trần ngươi?" Mặc dù Cố Tích Cửu xao động trong lòng, nhưng mặt ngoài vẫn rất ổn định, nàng thậm chí còn cười cười: "Tả thiên sư đại nhân làm việc luôn luôn quỷ thần khó lường, nếu ngài làm như vậy chắc hẳn là có lý do riêng, ta mù quáng vạch trần chẳng phải không tốt hay sao?"Tư Thẩm mỉm cười, khẽ thở dài một hơi: "Không sai, nàng thật sự không có lý do vạch trần ta, bởi vì nàng còn trông cậy vào ta một đường hộ tống nàng, giúp nàng ra khỏi rừng rậm hắc ám, có phải hay không?"
Giọng nói của hắn mềm mại, nhưng lời nói ra lại giống như lưỡi đao sắc bén.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-o-tren-ta-vuong-o-duoi/1713702/chuong-446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.