"Lục Ngô." Tư Thẩm thốt ra hai chữ.
Ánh mắt Cố Tích Cửu sáng lên!
Lục Ngô là thần thú trong truyền thuyết!
Trong truyền thuyết thần thoại thời hiện đại, người ta thậm chí gọi nó là sơn thần núi Côn Luân!
Nhưng trong truyền thuyết thần thoại ở thời hiện đại, nó là thân hổ mặt người chín đuôi, hiện tại nó là thân hổ chín đuôi, không phải mặt người......
Cố Tích Cửu nhìn nhìn gương mặt của con thú nhỏ, rõ ràng vẫn là khuôn mặt lão hổ! Trông nó rất đẹp, mắt to hai mí với hàng mi dài.
Truyền thuyết dù sao cũng là truyền thuyết, cách xa sự thật vạn dặm, vì thế Lục Ngô trước mắt khác với Lục Ngô được miêu tả trong truyền thuyết cũng không có gì lạ.
Nàng không nhịn được dùng ngón tay vỗ vỗ trên đầu Lục Ngô, Lục Ngô lại liếm ngón tay nàng một chút, sau đó hai chân trước dứt khoát ôm lấy đầu ngón tay của nàng, gối mặt lên đó nằm ngủ ngon lành.
"Tư Thẩm, nó có kỹ năng gì?" Cố Tích Cửu rất hứng thú dò hỏi.
Sau một lúc lâu không thấy Tư Thẩm trả lời, Cố Tích Cửu không nhịn được ngẩng đầu lên, nhưng lại thấy Tư Thẩm đang ngẩng đầu nhìn trời, dường như không nghe thấy nàng hỏi.
Cố Tích Cửu cũng theo bản năng ngẩng đầu nhìn trời, trong lòng bỗng nhiên nhảy dựng!
Từ sau khi nàng tiến vào rừng rậm hắc ám, nàng không còn nhìn thấy bầu trời nữa, hiện tại nàng lại có thể nhìn thấy nó xuất hiện ở giữa những khoảng trống của cây!
Trời xanh mây trắng, mặt trời rực sáng ánh nắng!
Đã nhiều ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-o-tren-ta-vuong-o-duoi/1713701/chuong-445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.